Chương
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”.
Vô số người tuyệt vọng gào thét trong lòng.
Sáu vua thú cùng tề tựu, đây là cảnh tượng mà bọn họ không dám nghĩ đến, nghìn năm nay chưa từng xuất hiện, nhưng bây giờ lại thực sự xảy ra ở trước mắt bọn họ.
Nỗi khiếp sợ khiến người ta nghẹt thở dâng lên, tất cả mọi người đều cảm thấy hơi thở của cái chết đang ập vào mặt mình.
Đây đã không còn là thú triều bình thường nữa, mà là một tai họa chưa từng có trong lịch sử.
“Đầu tiên là màn chắn ma pháp biến mất, sau đó là thú triều tràn đến, bây giờ lại là sáu vua thú tề tựu!”.
Từ Cẩn khẽ giọng lẩm bẩm, mi mày nhíu chặt: “Đây chắc chắn là một âm mưu được lên kế hoạch tỉ mỉ!”.
Âu Nhã Nhược hiểu rõ, các cao thủ của thành Thiên Nam đã không thể khống chế tình hình hiện nay được nữa, chỉ có những nhân vật đỉnh cao chân chính của thế giới loài người mới có thể ngăn chặn tai họa lần này.
Tám vị hiền giả!
Quả nhiên trong lúc cô ta đang suy nghĩ,trên bầu trời bằng có một khe nứt không gian xuất hiện. Sau đó,tám ông lão mặc áo bào màu trắng chậm rãi bước ra từ trong đó. Tám người chỉ hiện thân thôi đã giống như có thể chống giữ đất trời,một luồng sáng hi vọng mạnh mẽ bùng lên trong lòng tất cả mọi người,xua tan nỗi sợ trước kia. là tám vị hiền giả,quả nhiên bọn họ đến rồi
Âu Nhã Nhược vô cùng kích động, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự tôn sùng và hướng về.
Đây chính là những cao thủ mạnh nhất loài người ở sao Tử Khúc, đại diện cho sức mạnh và địa vị tối cao vô thượng.
“Đó là tám vị hiền giả sao?”.
Diệp Thiên chăm chú nhìn lên trời, lần lượt quan sát từng gương mặt của tám ông lão, nhưng chốc lát sau, cậu lại lắc đầu.
Hình như tám người này không phải là người đã xoay chuyển tình thế trong ký ức của cậu. Trong tám người này, không ai có bóng dáng giống như người trong ký ức của cậu.
Tám vị hiền giả hiện thân, đằng sau bọn họ còn có mấy chục cao thủ, mỗi một người đều có khí tức mạnh mẽ thâm sâu, rõ ràng đều ở cấp bậc võ đế, pháp đế.
Đằng sau sáu con vua thú cũng có mấy chục con ma thú thân hình to lớn đi theo, mỗi một con đều là ma thú cấp tám.
Lực lượng chiến đấu đỉnh cao của hai trận doanh con người và ma thú cứ vậy giằng co với nhau từ xa trên bầu trời.
“Tám vị hiền giả, đã lâu không gặp!”, Tị Hỏa Kim Tinh Thú nhìn về phía tám vị hiền giả, cười nhạt nói: “Nhân loại các người chiếm cứ thế giới trung tâm của sao Tử Khúc lâu quá rồi, đã đến lúc nên dời vị trí, để ma thú bọn ta lên thống trị!”.
Đại hiền giả trong tám vị hiền giả hạ giọng quát: “Tị Hỏa Kim Tinh Thú, không ngờ qua một nghìn năm, ma thú bọn mày vẫn chưa dẹp bỏ tâm tư xấu xa đó. Vọng tưởng toàn bộ sao Tử Khúc đều nằm trong phạm vi thống trị của bọn mày, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”.
“Nằm mơ giữa ban ngày?”.
Băng Tuyết Thiên Ma Thú nghe vậy thì lạnh lùng nói: “Hôm nay, sáu vua thú bọn ta đồng thời hiện thân, nhất định phải hạ bằng được thế giới loài người”.