Chương
“Long Hổ Cự Tượng Quyết à?”.
Diệp Thiên ngước mắt lên, nhìn quanh ba con cự thú đang nhìn chằm chằm mình, vẻ mặt cũng hơi ngạc nhiên.
Ba người lại ngưng tụ chân lực đến mức này, có thể dùng chân lực huyễn hóa thành hình thái của cự thú thời hoang sơ. Bản thân bọn họ thì ẩn trong cơ thể cự thú, điều khiển thân thể khổng lồ chiến đấu với người khác. Dù là tấn công hay phòng ngự đều vượt xa trước kia.
Không chỉ như vậy, sau khi sử dụng Long Hổ Cự Tượng Quyết, khí tức của ba người bỗng dưng tăng vọt thêm một cấp độ, gần như sắp phá vỡ vách ngăn của kim đan thần phẩm. Diệp Thiên nhớ tới lời giới thiệu về ba anh em Kim Thị của Ôn Thắng Nam lúc nãy, với sức chiến đấu mà ba người họ thể hiện ra lúc này, nói bọn họ an toàn thoát khỏi tay một tu sĩ cảnh giới nguyên anh có lẽ không phải tin đồn.
“Cậu hãy cẩn thận đấy!”.
Giọng nói của lão đại vang lên từ trong miệng của Cự Long. Sau đó Cự Long há to miệng, trong miệng có một quả cầu năng lượng to mười trượng hội tụ, nhiệt độ đáng sợ lập tức tràn ngập không gian nơi này.
Hơi thở của rồng!
Diệp Thiên nhìn chăm chú, chỉ thấy quả cầu năng lượng đó tỏa ra ánh sáng, một chùm năng lượng lập tức phóng ra. Nơi nó đi qua, ngay cả không gian cũng bị thiêu đốt, vang lên tiếng kêu nặng nề.
Chùm năng lượng nhiệt độ cao mạnh hơn vũ khí laser tinh vi nhất của Trái Đất gấp mười lần. Cho dù là kim loại cứng nhất ở Trái Đất cũng sẽ bị đốt xuyên thủng ngay tức khắc.
Diệp Thiên nhìn chùm năng lượng đang lao thẳng tới, không hề né tránh mà bước tới trước một bước, chân giẫm mạnh vào hư không. Sức mạnh to lớn để lại dấu chân khổng lồ trên mặt đất trong đại điện.
Sau đó cậu tích lũy sức mạnh toàn thân tay phải kéo căng nhưu dây cung đánh thẳng vào chum năng lượng đó. Kiểu thứ của tam tuyệt quyền, chấn vũ
ầm ầm ầm
tiếng động vang trời, quyền kình của diệp thiên tỏa ra ánh sáng xanh lam đối chọi trực diện với chum năng lượng đó . dư âm năng lượng đáng sợ đánh sập vách đá xung quanh đại điện thậm chí ảnh hưởng đến cung điện trên không, trời đất rung chuyển.
nơi đám người ôn thắng nam đứng đã hoàn toàn sụp đổ. Chỉ có thể đứng giữa hư không. Tiếp tục lùi sâu kéo dãn khoảng cách xem chiến.
Kim lão đại điều khiển hơi thở rồng do hình chiếu Cự Long nhả ra, đứng khựng lại trước một quyền này của Diệp Thiên. Chùm năng lượng bị đánh tan, bản thân Diệp Thiên cũng chấn động cả người, lùi về sau mười mấy trượng mới đứng vững được.
Ngay lúc này, tiếng hổ gầm voi rống đồng thời vang lên. Mãnh Hổ và Cự Tượng đồng thời lao ra từ chân trời, mỗi bước chân hạ xuống, không gian bên dưới đồng loạt đổ sụp.
“Mãnh Hổ Băng Thiên Tiếu!”.
“Cự Tượng Trấn Ma Cước!”.
Mãnh Hổ há vòm miệng đỏ lòm ra, sóng âm điên cuồng phun ra từ trong miệng. Đó là một loại công kích bằng sóng âm đủ để uy hiếp linh hồn, trong đó chứa khí tức Mãnh Hổ, phá nát bầu trời. Nhiều sự vật bị sóng âm lướt qua đều tan rã, hóa thành những phân tử nhỏ bé, có thể thấy sức phá hoại của nó khủng khiếp như thế nào.
Cự Tượng bay vọt lên trời cao, bốn chân đồng thời giẫm mạnh xuống, giống như một ngọn núi nặng nề bay lên trời cao rồi đập xuống. Không gian bên dưới nó lõm vào, còn Diệp Thiên thì đang ở ngay trong không gian đó.