Cao Thủ Tu Chân

chương 3300

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nếu có thì chắc chắn cũng không phải quả Hồn Anh.

“Cậu không chỉ có thực lực siêu phàm, mà khí phách cũng siêu phàm như vậy, ba anh em chúng tôi thua tâm phục khẩu phục”.

Kim lão đại cất quả Hồn Anh vào trong túi, sau đó hành lễ với Diệp Thiên, dùng lời nói bày tỏ sự tôn kính trong lòng.

“Quá khen rồi!”.

Diệp Thiên xua tay, sau đó sắc mặt nghiêm túc hơn.

“Từ giờ khắc này trở đi, các ông chính là trưởng lão khách khanh của Hiên Viên Điện, phải chiến đấu đến giây phút cuối cùng vì Hiên Viên Điện. Nhưng đồng thời, tôi cũng hứa với các ông, Hiên Viên Điện sẽ trở thành hậu thuẫn kiên cố nhất cho các ông. Dù là bất cứ chuyện gì của các ông, Hiên Viên Điện chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn”.

Nói đến đây, cậu chậm rãi bước tới, sau đó nhấc tay, nhẹ nhàng đặt lên vai Kim lão đại.

“Ngoài ra, có một điều tôi hi vọng các ông hiểu. Bình thường Diệp Thiên tôi hận nhất là kẻ phản bội. Đối với kẻ phản bội, tôi chưa bao giờ nhân từ nương tay!”.

Nghe lời cảnh cáo và uy hiếp của Diệp Thiên, trong lòng anh em Kim Thị lập tức dâng lên sự bất mãn.

Tốt xấu gì bọn họ cũng là kim đan thần phẩm thành danh nhiều năm trên sao Ly, đã bao giờ bị người khác uy hiếp như vậy?

Tuy hôm nay bọn họ thua dưới tay Diệp Thiên, nhưng theo bọn họ thấy, dù bọn họ muốn chạy, Diệp Thiên cũng sẽ không làm gì được bọn họ, cần gì phải nói những lời đe dọa không nể mặt mũi như vậy?

Kim lão đại vừa định lên tiếng, cơ thể đột nhiên cứng đờ, ông ta cảm nhận được tay Diệp Thiên đè lên vai mình bỗng lan ra một dao động cực kỳ nguy hiểm đáng sợ. Không những là bàn tay, mà cả người Diệp Thiên cũng như hóa thành hung thú hoang sơ nuốt chửng đất trời. Khí tức cực kỳ ngang tàng bá đạo tỏa ra từ trên người Diệp Thiên, dao động đó khiến cho bọn họ run sợ từ tận linh hồn.

Tuy Kim lão nhị và Kim lão tam không bị bàn tay của Diệp Thiên tiếp xúc tới, nhưng bọn họ đứng ở khoảng cách khá gần, đương nhiên cũng cảm giác được sự biến hóa trên người Diệp Thiên, uy áp vô hình bao trùm lấy bọn họ.

“Đây là… đạo thể trường sinh?”.

Một lúc lâu sau, Kim lão đại mới phản ứng lại, trong lòng cuộn trào sóng lớn.

Mặc dù bọn họ là tán tu, nhưng nhiều năm qua lăn lộn ở giới tu tiên, lưỡi đao nhuốm máu, kiến thức và hiểu biết về con đường tu tiên không thua kém các cao thủ tu sĩ xuất thân từ môn phái lớn. Đương nhiên bọn họ biết xác thịt mạnh nhất của người tu tiên chính là “đạo thể”, cũng biết đạo thể chia làm đạo thể tiên thiên và đạo thể trường sinh.

Người tu tiên có thể tu thành đạo thể tiên thiên đã là đứa con của trời tỷ người mới có một, có thể gặp không thể cầu. Cho dù ở các môn phái tu tiên đỉnh cao trên dải Ngân Hà như thần điện Thái Dương, người có thể tu thành đạo thể cũng rất ít ỏi, tính kỹ cũng không quá mười người.

Với thiên phú và tích lũy bao nhiêu năm qua của bọn họ vẫn chưa thể tu thành đạo thể tiên thiên, bây giờ độ mạnh xác thịt của bọn họ chỉ là gần với đạo thể tiên thiên mà thôi.

Sức mạnh hủy diệt mang tính áp đảo từ xác thịt mà Diệp Thiên thể hiện ra lúc này đã vượt xa sự hiểu biết của bọn họ. Bọn họ tin rằng, lúc này Diệp Thiên chỉ cần giở tay nhấc chân là có thể nghiền nát bọn họ một cách dễ dàng, hoàn toàn không cần phải dùng đến linh thể Rồng Gió gì đó.

Chỉ dùng xác thịt đã mang lại cảm giác áp bách như vậy, trừ khi là đạo thể trường sinh chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nếu không thì còn khả năng khác gì khác được?

Lần này, trong lòng ba anh em vốn còn có chút coi thường Hiên Viên Điện hoàn toàn thu lại tâm tư đó, chắp tay với Diệp Thiên lần nữa. Lần này bọn họ hơi cúi mình, thái độ chân thành, khiêm nhường hơn trước kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio