Chương 251: Anhl Nhìn thấy Tần Lâm xuất hiện, lòng Lâm Nguyệt
Dao đột nhiên ấm áp, dưỡng như nhìn thấy hi vọng. Ba người Triệu Phong nhìn nhau, thả Lâm Nguyệt
Dao ra, xông đến chỗ Tần Lâm. Trong tay ba người Triệu Phong còn có vũ khí là
tua vít, Tần Lâm chỉ có một mình nên chẳng có lý gì
để sợ anh. "Muốn chết!" Tần Lâm đột nhiên giơ chân, đạp qua. Bốp! Người Triệu Phong lập tức bay ra xa cả mấy chục
mét, chẳng có kỹ xảo màu mè gì, cũng chẳng có mấy
động tác lóa mắt ngầu lòi, chỉ với một cước đơn giản,
Triệu Phong nôn ra máu ngay giữa không trung. Gã lập tức ngất đi. Tần Lâm cũng chẳng hề khách khí với hai người
còn lại, tặng mỗi người một cước. Hai người bay văng ra, đập vào chiếc BMW, cửa
kính xe lập tức vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng như bị đập
vỡ tan vậy, khóe miệng chảy máu tươi, ngất ngay lập
tức. Lâm Nguyệt Dao nằm trên mặt đất, cả người sững
SỜ. Tần Lâm vừa ra tay, cứ như thiên thần hạ phàm
vậy, tốc độ nhanh như vậy, ba người vừa uy hiếp tính
mạng cô, chỉ trong nháy mắt đã chẳng còn một ai. Đây, đây là Tần Lâm sao? Nhìn thấy Lâm Nguyệt Dao nằm trên mặt đất,
quần áo rách rưới, Tần Lâm vội vàng tiến lên đỡ cô ấy
dậy. "Không sao chứ?" Nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Tần Lâm, trong
phút chốc, nỗi hồ thẹn, ấm ức dâng lên, nước mắt
của cô trào ra khỏi vành mắt. Lâm Nguyệt Dao nhào vào lòng Tần Lâm, nghẹn
ngào. "Anh..." Một lúc sau, tâm trạng của Lâm Nguyệt Dao bình
phục kha khá, cô chui ra khỏi lòng Tần Lâm, ngại
ngùng nhìn anh. "Xin lỗi, lúc trước em làm vậy là không đúng với
anh". Tần Lâm đương nhiên chẳng hề tức giận: "Không
sao, em không sao là được rồi, đi thôi, về nhà trước đã". Tần Lâm vứt ba người kia lên BMW, sau đó lái xe
Mạnh Văn Cương đi về. "Xử lý ba người họ thế nào?" "Mạnh Văn Cương sẽ xử lý". Tần Lâm đáng nhẽ phải giết ba người này, nhưng
làm vậy trước mặt Lâm Nguyệt Dao thì không ổn lắm,
vậy nên đành thôi, anh tin Mạnh Văn Cương sẽ xử lý
tốt. Sau khi lên xe, Lâm Nguyệt Dao vẫn còn hơi sợ
hãi, cô chỉnh lại quần áo của bản thân, may mà Tần
Lâm xuất hiện kịp thời. "À, cái đồng hồ này...đắt lắm nhỉ?" Thực ra Lâm Nguyệt Dao đã biết giá của nó
nhưng vẫn muốn trực tiếp nói lời cảm ơn với Tần Lâm,
dù sao đây là món quà quý nhất mà cô ấy từng nhận
được. Hơn nữa, cô ấy cũng rất tò mò, cái đồng hồ này lại
có thể phát tín hiệu từ một nơi như thế này, điện thoại
của cô ấy là điện thoại 5G mà còn chẳng có vạch
sóng nào ở vùng núi cao này.
Tần Lâm nói: "Cũng bình thường, giá tiền chỉ là
thứ yếu, quan trọng là nó có thể làm công cụ để cứu
mạng, chiếc đồng hồ của em từng được quân đội cải
tạo lại, có thể phát được tín hiệu trên toàn cầu, định
-----------------------