Chương 264: Con ngựa số 8 Tần Lâm chỉ nói một câu đã lập tức bị mọi người
chỉ trích. Xem ra Bành Đào có quan hệ rất rộng trong giới
này, mà trình độ của Bành Đào cũng là điều không
thể nghỉ ngờ. Rất nhiều người đặt cược theo Bành Đào và quả
thật đã thắng được kha khá. Vương Vân cũng trợn mắt: “Tần Lâm! Cậu đừng
nói luyên thuyên nữa, cậu không hiểu ngành này còn
nói nhảm cái gì chứ?” “Được rồi, cậu chủ Bành này, dì cũng đặt cược
năm mưới nghìn theo cháu, trông cậy vào cháu rồi!" Tần Lâm nhíu mày nói: “Dì Vương, cháu khuyên dì
không nên đặt vào con số 2 mà đặt vào số 8”. Vừa nói xong, Bành Đào chợt cười phá lên: “Người
anh em này, anh vui tính quá, anh đúng thật là chưa
được trải đời mà, Con ngựa này có chạy được hay
không, không phụ thuộc vào việc nó hung hãng hay
không mà phụ thuộc vào đôi chân”. “Chân con số 8 này vừa ngắn vừa mỏng, căn bản
không cùng đẳng cấp với mấy con khác, đây chính là sự chèn ép của dòng máu”. “Nhưng tôi rất thích thái độ không biết thì hỏi của
anh, nếu chưa được trải đời thì phải học hỏi mới biết
được, nếu không cả đời này cũng không có cơ hội”. Vương Vân hung hăng trợn mắt, lầm bầm nói:
“Mất mặt quá!” Chúc Linh Linh cũng kéo áo Tần Lâm, ra hiệu anh
đừng nói nữa. Ở trường đua ngựa, kĩ năng của Bành Đào chắc
chắn tốt hơn Tần Lâm rất nhiều, tuy trình độ chữa
bệnh của anh Tần Lâm khá tốt nhưng ở những
phương diện khác lại không tốt lắm. Tần Lâm bất lực lắc đầu: “Vậy hãy đợi mà xem”. Mấy phút sau, trận đua ngựa tiếp theo bắt đầu. Những con ngựa hoang dã thoát khỏi dây cương,
liền điên cuồng chạy về phía trước, tất cả mọi người
đều hô lên đầy phấn khích, trong đó tiếng hô hào về
số 2 là to nhất. Trong số những con ngựa đua, nó cũng là con nổi
bật nhất, vừa cao lớn vừa dũng mãnh. Trong nửa đầu chặng đua, con số 2 gần như dẫn
đầu tất cả. Bành Đào đứng đó cười khinh bỉ: “Ha ha, tôi nhớ
vừa rồi anh nói con số 2 không thắng được? Có mắt
nhìn đấy" Mọi người đều nở nụ cười thích thú, liếc nhìn Tần
Lâm, chàng trai này hài hước thật đấy, trên trường
đua mà dám đối đầu với cậu chủ Bành, đúng là tự
chuốc nhục vào thân mà, tẹo nữa chắc chắn anh sẽ
bị mất mặt. Nửa chặng đường sau, tốc độ của con số 2 đột
ngột giảm sút, bắt đầu lè lưỡi sùi bọt mép, ngay sau
đó từ vị trí thứ nhất tụt xuống vị trí thứ tư. Trong phút chốc, tất cả mọi người đều sững sờ,
rồi kích động la hét chửi bới. “Chuyện gì vậy!” Bành Đào chau mày, đây cũng là lần đầu tiên anh
ta thấy tình huống này, anh ta đã xét trên nhiều khía
cạnh, con số 2 này là hạt giống, chắc chắn có thể
giành được chiến thắng, sao lại tuột dây xích vào thời
điểm quan trọng này chứ? Con số 2 bị tụt lại, tốc độ của những con ngựa
khác cũng chậm dần, chỉ trừ con số 8 gầy guộc vẫn
không giảm tốc độ. Khi những con ngựa khác tụt lại phía sau, một
mình nó xông lên đầu. Mười mét, tám mét... Con ngựa số 8 dẫn đầu xông về đích.
Bỗng nhiên, hiện trường tràn đầy những tiếng
chửi bới, dù sao cũng có rất nhiều người mua con số
-----------------------