Cao thủ Y võ

chương 300

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 300: Xe chuyên dùng “Tên Trang Đại Niên đó cố ý đến khoe khoang, cậu còn để ông ta đạt được mục đích? Ngày mai chúng ta biết tìm nhà ở đâu chứ? Đây chẳng phải muốn tôi trở thành trò cười sao?” Tần Lâm đáp: “Cháu thực sự có nhà mà, không phải lần trước cháu đã nói với mọi người rồi sao?” Vương Vân xua tay, khó chịu nói. “Cậu thôi đi, cậu thì có thể có căn nhà gì chứ? Một phòng ngủ một phòng khách, hay hai phòng ngủ một phòng khách? Lúc nãy chẳng phải cậu cũng nhìn thấy biệt thự của Trang Đại Niên rồi còn gì? Chúng ta lấy gì để bì với người ta chứ?” “Đúng là chỉ có phá là giỏi!” Nghe thấy lời quở trách Tần Lâm của Vương Vân, Chúc Linh Linh bực mình. "Mẹ đừng nói nữa, chẳng phải chính mẹ bảo mua nhà mới còn gì?” Vương Vân trừng mắt: “Mẹ nói thì làm sao, mẹ bảo mua nhà mới, nói dẫn các con đi xem sao? Mẹ mặc kệ, dù sao chuyện này là do tên họ Tần gây ra, cậu thuê một căn biệt thự cho tôi, nếu không ngày mai chết với tôi!"

Nói xong Vương Vân phẫn nộ lao về nhà. Chúc Linh Linh thở dài, tính cách của Vương Vân như thế cô cũng hết cách. “Anh Tiểu Lâm, không sao, anh không cần phải lo lắng, lát nữa em đi tìm người thuê một căn, cũng không cần đẹp lắm, lúc nhà Trang Đại Niên đến, chỉ cần khoe khoang vài câu là được rồi”. Tần Lâm bất lực: “Anh thực sự mua một căn nhà mới rồi mà, sao nào, em cũng không tin à?” Chúc Linh Linh cười gượng: “Đương nhiên là em tin anh, có điều căn biệt thự của Trang Đại Niên thực sự rất sang trọng, lộng lẫy, nhà bình thường không thể nào sánh được, em vẫn nên đi thuê một căn thì hớn”. Tần Lâm bất lực lắc đầu, bây giờ anh có nói gì thì mẹ con Chúc Linh Linh cũng không tin, chắc chỉ khi nào tận mắt chứng kiến thì mới tin. Sáng sớm hôm sau, sau khi tỉnh dậy, Vương Vân vẫn cau có mặt mày. “Tên họ Tần đó giải quyết xong vấn đề nhà chưa?” Chúc Linh Linh thở dài: “Giải quyết xong rồi, con thuê một căn, tương tự với nhà ở khu Thúy Tuyền Nguyên”. Vương Vân bĩu môi: “Tương tự là không được rồi,nếu như không bằng Trang Đại Niên, ông ta chắc chắn lại khoe khoang so bì với chúng †a”. Chúc Linh Linh nói: “Mẹ, khoe khoang thì kệ người ta, trong khoảng thời gian ngắn như này, con tìm đâu ra được căn biệt thự cho mẹ chứ?” Vương Vân nghiến răng nghiến lợi: “Đều tại tên họ Tần đó, nếu không phải cậu ta đồng ý linh tỉnh, chúng ta cũng đâu cần phải cuống cuồng thế này chứ” Lúc mấy người mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên nhà Trang Đại Niên đến. Cả nhà ba người Trang Đại Niên, Trang Nham và mẹ Trang Nham xuống xe, tươi cười nói với giọng cợt nhả. “Em Vương Vân, chúng ta đến xem căn biệt thự của em, đi thôi nào?” Vương Vân có chút lúng túng, liếc nhìn Chúc Linh Linh, ra ký hiệu bằng mắt với cô. Chúc Linh Linh gật đầu, tỏ ý bảo bà ấy yên tâm. “Được, đi thì đi!" Nói xong họ ra ngoài thì thấy một chiếc xe bus đỗ trước cổng, Tần Lâm ngồi trên xe, mở cửa sổ rồi nói. “Lên xe đi".

-----------------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio