Cầu Ma

chương 619: núi non, cát vàng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không chỉ mình Tà Linh tông như vậy, bây giờ trên Đông Hoang đại lục, Tà Trần tông, Tà thị tông cũng tương tự, tỏa ra khí thế giáng trần của họ, nhự là sợ thánh khí Man tộc Đông Hoang không phát hiện ra họ vậy. Khí thế cuốn động, toàn đất Đông Hoang đại lục trong phút chốc trời đất biến đổi, có tiếng sấm sét nổ ầm ầm. Trời đất thay đổi, phía đông Đông Hoang đại lục nguyên trung tâm tà tông, trong Tà Tiên tông giờ cũng có nhiều khí thế cường đại phóng lên cao.

"Cái gì là Tà tông, dưới Man kiếp đám chuột nhắt chỉ người Tà tông ta đứng trên trời đất, có can đảm nghênh chiến man kiếp! Khoảnh khắc này để người tám phương nhìn, chuyện bọn họ không dám làm, Tà tông ta chẳng những làm mà còn đối mặt! Nếu đã đi tới đất Man tộc, sợ hãi Man kiếp tránh né nó thì thà không đến!"

Một giọng âm u từ trong Tà Tiên tông khuếch tán quanh quẩn bốn phía, biến thành sấm sét truyền khắp Đông Hoang, tất cả Tà tông!

So với phía đông Đông Hoang đại lục, bốn hướng khác hình thành đối lập rõ rệt, dù là chỗ Đại Diệp tiên tông Đế Thiên ở hay tông môn tiên giới khác bây giờ không dám lộ ra chút khí thế, hiển nhiên muốn tránh khỏi ngày này mỗi năm mươi năm, khiến thánh khí Man tộc lại ngủ say.

Có lẽ họ lựa chọn là chính xác, có lẽ cách làm của Tà tông là điên cuồng. Nhưng từ việc như vậy có thể thấy ra lý niệm giữa họ khác nhau!

Một là đường đường chính chính đấu với Man kiếp, một là ánh mắt âm trầm né qua cường kiếp rồi mới nhe nanh!

Như mãnh hổ và bầy sói!

Mãnh hổ gặp địch thường dựa vào khí thế nhào tới, ít khi thụt lùi! Nhưng bầy sói gặp địch thì đa số quanh quẩn bốn phía, đôi khi ra tay cũng tràn ngập âm trầm.

Giây phút phía đông Đông Hoang, bốn Tà tông phát ra khí thế thì trên trời bỗng truyền đến tiếng nổ kinh thiên động địa. Trong tiếng nổ, chỉ thấy một khe hở to lớn mở rộng trên màn trời! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Dường như trong màn trời tồn tại sắc bén không gì sánh được, cắt rách màn trời lộ ra cái khe dài cỡ mười vạn mét!

Khe hở xuất hiện, ngẩng đầu nhìn lại như một vết sẹo tồn tại trên bầu trời, như là hoàn toàn rạch mở khung trời. Khe hở lộ ra thì áp lực to lớn bỗng từ trong khe hở giáng xuống dưới, ầm ầm giáng xuống, uy nhiếp càn quét hoàn toàn phủ trùm toàn Đông Hoang đại lục!

Trong Tà Linh tông, Tô Minh mạnh mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn khe hở trên trời, cảm nhận uy nhiếp tồn tại, thậm chí uy nhiếp cường đại vượt qua cả trường kích Nam Thần thánh khí!

Bảo Thu ở một bên người run rẩy, mặt tái nhợt. Tô Minh không cảm thấy sợ uy nhiếp lắm, vì thân thể hắn toàn bộ Man hóa!

Nhưng Bảo Thu thì khác, cô không thuộc về đất Man tộc, cô là người từ ngoài đên. Giờ màn trời tách khe hở uy nhiếp tản ra, bị cô cảm nhận, lòng run rẩy. Sợ hãi to lớn không thể kiềm chén giáng xuống, như có một ngọn núi không thể sụp đổ đang ầm ầm ập hướng cô.

Dưới uy nhiếp này, cô không thể chống cự bao nhiêu, dường như mọi chuyện đều nhất định, sẽ bị Đông Hoang thánh khí trấn áp chết!"

'Mới lộ ra uy nhiếp mà đã có uy lực như vậy, nhưng chắc những người Tà tông giáng trần không phải không thể chống lại uy nhiếp, nếu không thì lúc trước các đợt giáng xuống bọn họ sớm chết bởi thánh khí rồi. Tà tông Cấp Ảm cũng sẽ không để người Tà tông rèn luyện." Tô Minh biểu tình như thường, không ra tay giúp đỡ.

Bảo Thu run rẩy đôi tay nhanh chóng ấn pháp quyết, dần dần có ánh sáng thánh khiết tràn ngập trên người cô.

Tô Minh đứng dậy, không tĩnh tọa, bây giờ lực lượng thiên địa thì bầu trời biến dị mà hỗn loạn, không thích hợp cho tu hành. Tô Minh đứng dậy tới cạnh cửa sổ lầu các, ngẩng đầu nhìn trời, nheo mắt. Hắn có thể mơ hồ thấy khe hở bầu trời xuất hiện thì thiên địa linh khí toàn ngọn núi như bị hút đi, đảo tròn lao hướng khe hở bầu trời. Chẳng những núi này như thế, nói chính xác hơn là toàn Đông Hoang đại lục đều giống vậy. Linh khí vô tận vô hình mây cuốn lao hướng bầu trời, bị khe hở nuốt lấy, dường như trong khe hở có thánh khí Man tộc, nó thức tỉnh là nhờ vào linh khí bàng bạc này.

Tô Minh đứng đó yên lặng nhìn.

Bảo Thu sau lưng hắn ngồi xếp bằng người run bần bật, hiển nhiên cố sức chống cự!

Thời gian chậm rãi trôi qua, áp lực ngày càng mạnh, đến cuối cùng như thực chất khiến trong mắt Tô Minh thấy bầu trời một mảnh vặn vẹo, có chớp mắt biến mơ hồ. Bỗng trên trời truyền ra một thanh âm giòn giống kim ngân lại không giống, rất ngân nga, thanh âm như tiếng vỗ, khi truyền ra vang vọng toàn Đông Hoang đại lục, khiến người trong phút chốc khó thể chia rõ đây là thanh âm gì. Khoảnh khắc tiếng đánh vang vọng, Bảo Thu cứng đờ, khóe miệng tràn máu, mặt càng tái, đôi tay biến đổi liên tục chỉ trên người vài lần mới ổn định tu vi hỗn loạn thì thanh âm kia.

Toàn Tà Linh tông một mảnh tĩnh lặng, khoảnh khắc thanh âm kia xuất hiện có rất nhiều người sửa Man huyết mạch hộc máu, có chút run rẩy ngất xỉu. Chỉ những Tà tông huyết mạch thuần chính giáng trần khi thanh âm vang vọng thì cắn răng chống cự, dựa theo tu vi khác nhau mà chống cự khác hẳn.

Trong khói đen đỉnh núi Tà Linh tông, thái thượng trưởng lão Thân Đông ngồi xếp bằng, người đàn ông trung niên mặc áo dài danh biểu tình như thường không có gì biến đổi, dường như thanh âm khiến nhiều người tinh thần rung động đối với gã chỉ là bình thường thôi.

Giây phút thanh âm tản đi vang vọng trời đất, bốn Tà tông Đông Hoang đều có tình huống tương tự. Tất cả kẻ giáng trần chống cự, những người đổi huyết mạch Man tộc hoặc vì sinh tồn, hoặc vì truy đuổi cường đại, hoặc các loại nguyên nhân, nhưng họ thay đổi huyết mạch tu hành thuật Tà tông phải trả cái giá rất lớn!

Cái giá lớn này khiến họ không xứng làm Man tộc, trong Tà tông cũng thành hạng hai, đặc biệt trong mỗi năm mươi năm một lần Man kiếp chịu đựng đả kích vượt xa những kẻ giáng trần. Dường như thánh khí Man tộc đối với loại người như họ cực kỳ căm thù, mỗi lần Man kiếp đều có không ít người sửa đổi huyết mạch nửa Man chết trong đó.

Trừ Tà tông ra, tiếng vỗ yếu ớt này lan tràn đến tông môn tiên tộc khác trong Đông Hoang đại lục, nhưng những tiên tộc tông môn giáng trần ẩn núp không bị nhiều tổn thương, nhưng loại trùng kích tâm linh mỗi năm mươi năm, đối với Man tộc bí ẩn mênh mông càng sâu hơn một lần.

Trong tông môn không bằng Tà tông điên cuồng chống cự truyền ra từng đợt rì rầm, thanh âm đều là con gái, mềm nhẹ vang lên, một màn sáng đỏ bao phủ các tông môn. Những màn sáng dường như có thể che đi bầu trời Man tộc, khiến thánh khí Man tộc trên trời khó tìm ra dấu vết của họ. Màn máu này là vật nhất định phải chuẩn bị của các tông môn tiên tộc giáng xuống Man tộc.

Đó là thần thông, cũng là tác dụng của Túc Nữ!

Chỉ thấy trong những tông môn giáng trần giờ có bảy, tám cô gái mặc đồ trắng, những cô gái đều có khuôn mặt xinh đẹp nhắm mắt duỗi tay ra. Ở trước mắt họ có một bình nhỏ đỏ, bên trong chứa từng giọt máu cực kỳ quý giá đối với họ, với toàn tiên tộc.

Có thể che phủ bầu trời Man tộc tất cả xét cho cùng chính vì máu này!

Túc Nữ là người duy nhất phát huy lực máu tươi một chút, che phủ bầu trời, chỉ có mình họ làm được, ngươi khác không thể.

Tà tông cũng có Túc Nữ, nhưng Túc Nữ của Tà tông tác dụng không phải che phu trời Man mà theo yêu cầu từ Cấp Ảm, có tác dụng khác. Bây giờ trên trời thanh âm tán đi, ngay sau đó, tiếng vỗ thứ hai truyền ra, thanh âm như cách mặt đất càng gần. Chỉ thấy khe hở trên trời tỏa ra từng tia sáng âm u. Ánh sáng lấp lánh như có vật thể nào đó sắp lộ ra khỏi khe hở!

Tiếng thứ hai ngân vang khiến người tiên tộc giáng trần càng chấn động. Đôi tay Bảo Thu ấn pháp quyết chỉ trước người, lập tức trước mặt xuất hiện ảo ảnh, là một pho tượng, pho tượng giống hệt như đài sen tầng thứ nhất dưới lầu!

Pho tượng xuất hiện khiến sắc mặt Bảo Thu biến tốt chút. Nhưng chớp mắt, tiếng thứ ba, bốn, năm vang vọng từ bầu trời.

Khoảnh khắc thanh âm truyền ra, trong khe hở to lớn trên trời ánh sáng âm u bỗng mãnh liệt gấp vô số lần chiếu rọi mặt đất, khiến toàn khung trời như bị bao phủ. Dưới ánh sáng không thấy khe hở đâu, không thấy trời xanh đâu, thấy chỉ là trong ánh sáng âm u một vật hình tròn chậm rãi đè xuống!

Đó là...một cái chuông to lớn, trông như hình tròn nhưng chỉ là phần mép. Vật đó giáng xuống, Tô Minh hoàn toàn thấy rõ bộ dáng của nọ thì đầu óc ù vang. Hắn tiến tới trước, nếu không phải bản năng kiềm nén thì đã ra khỏi lầu các rồi!

"Hàm Sơn Chuông!!!" Tô Minh trợn to mắt, biểu tình lộ ra khó tin.

Tiếng hít thở của hắn biến dồn dập, bầu trời xuất hiện thánh khí Man tộc hình dạng cực kỳ giống với Hàm Sơn Chuông!!!

Nhưng cũng có khác nhau, khác là thánh khí Man tộc trên trời không có đồ đằng Cửu Anh!

Mà nửa bên là núi non vô tận, nửa bên là sa mạc cát vàng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio