Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập dục vọng của Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong chỉ cảm thấy dục vọng bị nắm chặt có xúc động muốn giải phóng, ngón tay trong tiểu huyệt lại một lần nữa bắt đầu di động. "A ... Phong ... đừng nhúc nhích nha! Đừng ..." Vừa nãy tựa hồ đã quên mất dị vật trong cơ thể thoáng cái Lâm Tiểu Sách thở gấp nằm ở trên vai Trần Nghệ Phong.
Mặc kệ dục vọng của hai người đụng chạm vào nhau từng chút một, một ngón tay tham nhập vào tiểu huyệt ở phía sau trước sau chuyển động.
"Phong ... chậm một chút… ân ... chậm một chút ... a ... " Lại thêm vào một ngón, hậu huyệt của Tiểu Sách vốn nhạy cảm đã không kịp chờ muốn tiếp nhận vật lửa nóng kia, thế nhưng Trần Nghệ Phong lại xấu xa chỉ tăng nhanh tốc độ, không để ý tới nhu cầu của Tiểu Sách.
"Chậm một chút sao… chậm lại ... vậy đúng chứ ..." Trần Nghệ Phong tà khí nói với Tiểu Sách, động tác trong tay cũng chậm lại, "Ân ... tiến vào ... Phong ... đừng ... nhanh ..." Bị đùa bỡn đến cực thẹn thùng Tiểu Sách căn bản không có khả năng biểu đạt ra ý tứ của mình, chỉ có thể vươn tay lôi kéo không tha cho Trần Nghệ Phong.
"Tiểu Sách không phải là muốn một vật càng to càng lớn hơn ... đi vào nơi này nha ... nói ra ... anh liền cho em…" Ác ý đưa ngón tay ra hướng sâu vào tiểu huyệt, sau đó lại rút ra.
"Muốn… em muốn… Phong, cho em! Cho em ... đi ...” Tiểu Sách bị cái loại cảm giác sắp lên đến đỉnh rồi lại bị kéo xuống khiến cho cậu muốn khóc, lớn tiếng kêu lên.
"Muốn ... liền tự mình tới ..." Trần Nghệ Phong chậm rãi rút ngón tay ra, trong cơ thể trống rỗng khiến cho Tiểu Sách không khỏi thở dài, tiểu huyệt còn không ngừng mút lấy ngón tay không chịu cho nó rời khỏi.
Nghe được yêu cầu của Trần Nghệ Phong, Tiểu Sách cúi đầu nhìn côn tht đang đỉnh ở khe mông của mình, nhịn không được nuốt nước miếng, "Quá lớn đi ... " Nhỏ giọng lầm bầm. "Sao vậy… không muốn sao?" Trần Nghệ Phong vươn tay đè xuống ngọc trụ của Tiểu Sách tiếp tục chơi đùa.
"Muốn ... muốn ... ân ... muốn ..." Dục vọng trước người bị đùa bỡn đến thoải mái, mà tiểu huyệt phía sau cũng mấp máy muốn được âu yếm, Tiểu Sách chậm rãi nâng thân thể lên, đưa tay đặt tại song mông, nhẹ nhàng mở rộng tiểu huyệt ra, nhắm ngay cự thú thèm khát đã lâu mà ngồi xuống.
"A ... a ... quá sâu ..." Loại tư thế ngồi như vậy khiến bộ vị của hai người kết hợp đến không còn khoảng trống, ngậm toàn bộ nam tính vào. "Ân ... Tiểu Sách ... giỏi quá ... bên trong tiểu huyệt… nóng quá ... thật là nóng ..." Thoáng cái cả cây đều vào hết khiến Trần Nghệ Phong phảng phất như lên thiên đường, không khống chế được thở gấp nói.
"Phong ... cầu anh ... đừng nhúc nhích ... ân ... thật là khó chịu ... đừng nhúc nhích ... a ... " Ngăn Trần Nghệ Phong chuyển động, Tiểu Sách không ngừng hô lên cảm giác khiến người khác khó tiếp thụ này, vừa cắm vào, thiếu chút nữa đã đụng vào thành ruột của mình, Tiểu Sách ôm Trần Nghệ Phong mãnh liệt hô hấp.
Vốn định cứ như vậy bắt đầu chạy nước rút Trần Nghệ Phong nhìn bộ dáng khó chịu của người yêu, cũng đau lòng không thôi, kích thước thô to vượt qua người thường của mình khẳng định đã mang đến thống khổ không nhỏ cho Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong cẩn thận vươn tay tới miệng huyệt phía sau từ từ xoa bóp nhằm giúp cậu có thể thích ứng được. Tay kia thì xoa lên phân thân đã hơi gục đầu.
Nhẹ nhàng chèn ép ở bộ vị hai người kết hợp, dùng ngón tay xoa xoa cánh hoa bị mình chống đỡ đến tràn đầy, cùng đợi Tiểu Sách có thể thích ứng được. Quả nhiên, ngọc trụ tinh xảo tại dưới nhiều loại động tác khiêu khích, chậm rãi đứng thẳng lên.
"Ngô... Phong! Có thể… động một cái đi ... ngô… ân…" Tiểu Sách dần dần bị loại tốc độ ma sát thong thả này kích thích, hai tay dán tại ngực của Trần Nghệ Phong, từ từ chuyển động cái mông, nhẹ nhàng nâng tiểu huyệt lên, sau đó lại chậm rãi hạ xuống.
"Thu..." Thanh âm côn tht tiến vào tiểu huyệt khiến nhất thời côn tht của Trần Nghệ Phong lại phồng lớn không ít, "Phong ... nó! Nó ... quá lớn..." Có chút khó chịu Tiểu Sách hơi nhả côn tht ra một chút, thật không dám dùng sức ngồi mạnh xuống.
Trần Nghệ Phong sao có khả năng để loại chuyện tốt này đình chỉ được, nhẹ nhàng xoa mái tóc ướt át của Tiểu Sách an ủi, "Ngoan… Tiểu Sách, em làm được mà... em xem không phải nó gần tiến vào hết rồi sao?" Ngón tay khẽ trêu chọc ở miệng huyệt.
Lâm Tiểu Sách bị xúc cảm của ngón tay khiến cho lại sắp cao trào, chỉ có thể nghe theo lời của người yêu chậm rãi ngậm lấy nam căn sưng phồng cực lớn kia vào, "Ân ... ân ... Phong ... thật lớn ... đâm vào thật sâu! Phong ..." Phảng phất như đã tìm được tiết tấu, Tiểu Sách bắt đầu có ý thức tự đâm vào điểm nhạy cảm của mình.
Cả người vô lực nằm úp sấp trên người Trần Nghệ trước sau chuyển động cánh mông, cảm nhận được động tác thong thả của người yêu không đủ thỏa mãn mình, Trần Nghệ Phong bắt đầu nâng hông của Tiểu Sách lên, trên dưới chuyển động, để nam căn của mình nhanh chóng ra vào thiên đường ấm áp mê người kia.
"A ... phong! Chậm một chút ... Phong ..." Do tác dụng của trọng lực, hơn nữa lại bị Trần Nghệ Phong đè xuống, phân thân của Tiểu Sách đã sưng đến tím bầm, muốn bắn ra dịch thể, lại không biết khi nào thì bị tay của người yêu bịt lấy, vô pháp phát tiết.
"Phong ... cầu anh ..." Liều mạng muốn phát tiết dục vọng mãnh liệt khiến Tiểu Sách không chịu được mà ghé vào trên thân thể Trần Nghệ Phong giãy dụa, dẫn tới bên trong tiểu huyệt cũng chuyển động theo, "Tiểu ... Sách… đừng cử động, em khiến anh ... ách ..." côn tht đang không ngừng chuyển động lại gặp phải Tiểu Sách khẽ động nên rõ ràng đã đâm đến nơi sâu nhất, điều này nghiễm nhiên làm cho Trần Nghệ Phong tiến nhập vào một cái thiên đường, cố nén muốn vượt qua ải dục vọng, làm sao cũng không muốn cứ như thế liền kết thúc cuộc hành trình đến thiên đường.
Mà Lâm Tiểu Sách đang bị dục vọng trói buộc đương nhiên cũng không muốn cứ bị động như thế, tăng mạnh tốc độ giãy dụa, lấy thân mình dán chặt vào lòng Trần Nghệ Phong, để nụ hoa đỏ tươi của mình cứ như vậy mà ma sát lên lồng ngực rộng lớn của người yêu. Dưới thân lại dùng khí lực co rúc lại, kẹp chặt lấy côn tht của Trần Nghệ Phong.
"Tiểu Sách! Em! Em… cái yêu tinh này ..." Trần Nghệ Phong dưới sự kích thích mãnh liệt này, vẫn là không nhịn được nữa, mãnh liệt động thân đâm côn tht của mình vào càng sâu, bắn ra tinh dịch nóng hổi, đồng thời cũng buông ra bàn tay đang nắm lấy dục vọng của Tiểu Sách.
Được thả tự do vào một giây kế tiếp Tiểu Sách cũng phun bắn ra ái dịch, nhìn ái dịch của mình cứ như vậy lưu tại chỗ hai người tiếp xúc nhau, Tiểu Sách cũng đã vô lực, đầu choáng váng, ngã vào trong lòng Trần Nghệ Phong.
Sau khi Trần Nghệ Phong tưới toàn bộ tinh dịch vào trong cơ thể của Tiểu Sách, anh mới phát hiện tiểu tình nhân của mình đã trầm trầm mà ngủ rồi, khóe miệng dẫn ra một nụ cười bế cậu vào phòng nghỉ ở bên trong phòng làm việc, bồi cậu nằm ở bên giường, "Tiểu Sách, ngủ một giấc đi, khi tỉnh còn có việc chờ em đấy!"