Cậy Sủng Sinh Kiều

chương 77

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước khi buổi họp báo bắt đầu, Tả Tiễn đã kịp gọi điện với tổ đạo diễn và nhà sản xuất phim.

Vì tuyên truyền trước công chiếu nên có vài đoàn phim sẽ lợi dụng thân phận nghệ sĩ để tạo nhiệt.

Đây không phải bí mật, có thể xem nó là một cách làm công khai trong giới giải trí, dù sao cũng sẽ không gây nên sóng to gió lớn gì.

Nhưng mà... chuyện lần này lại là lần đầu tiên gặp phải, thân là vai chính, bản thân cũng là người đứng trước lưỡi dao vậy mà lại dám chủ động làm việc này.

Còn là kiểu làm mà không cần tiền.

Không chỉ không lấy tiền, thậm chí tạo nhiệt độ còn cao hơn của tổ tuyên truyền bỏ tiền ra tạo, nước đi hay thật!

Sống nhiều năm như vậy, chưa thấy ai lớn gan thế này!

Mới sáng sớm Tả Tiễn đã theo đoàn phim đến nơi tổ chức họp báo.

Trước khi buổi họp báo bắt đầu, hàng ghế bên dưới đã đầy fan hâm mộ, khoảng cách giữa các hàng ghế sát gần nhau. Các nhân viên an ninh bao quanh giữ trật tự, những fan hâm mộ khác tuy không có chỗ ngồi nhưng vẫn đứng đợi phía sau, tay giơ cao poster, biểu ngữ và bảng led (*).

Trọng Ưu cũng có mặt trong hàng ngũ fan hâm mộ đó.

Vì công việc cá nhân nên cô biết được chút tin tức, trong tay có kha khá ảnh nên cố ý học photoshop, hơn nữa cô cũng có quan hệ rộng, mọi người có tin tức gì đều chia sẻ cho cô.

Lần này cô bỏ rất nhiều công sức mới có được hai vé, trong đó một vé dành cho cậu em trai tuy di chuyển không quá thuận tiện nhưng lại rất yêu thích Tả Tiễn.

"Chị, khi nào Tả Tiễn ra vậy?" Trọng Nhạc mới mười tám tuổi, vừa thi đậu đại học trọng điểm, dù chân bị thương nhưng vẫn kịp thời báo danh nhập học. Cũng nhờ thế cậu ở nhà phụ mẹ làm đồ thủ công, chia sẻ một chút gánh nặng với chị gái.

Đối với cậu, buổi họp báo này là một trong những cơ hội hiếm hoi.

Trọng Ưu híp mắt cười "Đừng nóng vội, chỉ một lát nữa... Ah chị nhìn thấy người đại diện của Tả Tiễn và..." Trọng Ưu đang nói bỗng nhiên ngừng lại, chớp mắt ngây người.

Trọng Nhạc đứng ngay bên cạnh cô, theo bản năng quay đầu lại nhìn. Thấy Trọng Ưu khác lạ liền nhíu mày hỏi "Sao vậy? Chị thấy ai? Bạn trai cũ? Bạn gái cũ? Ai thế..."

Bị em trai làm ồn đến lấy lại tinh thần, tiếp tục nhìn về phía trước, bóng dáng vừa rồi giống như chỉ là một ảo giác.

Trọng Ưu hít sâu một hơi, trấn an em trai "Không sao, chị vừa thấy một người quen, Nhạc Nhạc, em ở đây chờ chị, chị đi một lát sẽ quay lại ngay."

Người vừa đứng bên cạnh Trần Song... Trọng Ưu vừa nghĩ đến liền tăng nhanh tốc độ.

Trọng Nhạc vẫn có chút lo lắng nhưng Trọng Ưu đã đứng dậy đi mất rồi.

Diễn viên chính và tổ đạo diễn nối đuôi nhau bước vào, ngồi ở hàng ghế trước.

Dù sao Trọng Nhạc vẫn còn là một cậu nhóc, nhanh chóng bị chuyện này hấp dẫn sự chú ý đi. Hai tay bám lên tay vịn, ngẩng đầu tìm bóng dáng Tả Tiễn.

Cũng may nơi này được giữ trật tự rất tốt, không ai ở hàng ghế đầu đứng lên cả, nhờ đó "Thân tàn chí kiên" (**) của cậu mời có thể ngẩng đầu tìm kiếm.

Tả Tiễn nhìn quanh một vòng, cẩn thận bĩu môi.

Rất khó chịu!

Vị trí của nàng và A Nhàn đều là ở giữa, nhưng giữa hai người lại có một khoảng cách rộng chừng một hành lang!

Làm vậy nàng thì thầm thế nào! Làm vậy thì truyền thông chụp lén thế nào! Làm sao có thể vừa mập mờ vừa trắng trợn công khai được!

"Bà cô của tớ ơi..." Mục Hiểu Tuyền ngồi cạnh Tả Tiễn, phía bên kia là tổng đạo diễn Hồ Cương Nghị.

Cô biết quan hệ bên ngoài giữa Tả Tiễn và Lục Tinh Nhàn, cũng biết quan hệ bên trong của hai người, biết rõ nhất là Tả Tiễn.

Trên thực tế, có lẽ cả đoàn phim không ai là không biết.

Nhưng người ta quang minh chính đại trong đoàn phim như thế, không ai nói được gì.

Thấy Tả Tiễn nhấc váy chuẩn bị đi qua bên kia, Mục Hiểu Tuyền vội đè nàng lại chỗ ngồi, vẻ mặt hung dữ "Đang buổi họp báo đó! Trực tiếp đó! Cậu muốn làm gì?!"

Xông tới gây bạo động hả?!

Tả Tiễn cách một con đường đưa mắt nhìn sang Lục Tinh Nhàn.

Nhưng Lục Tinh Nhàn vẫn ngồi bất động như núi, ngay cả một cái liếc mắt cũng không chia cho nàng. Nhất thời làm Tả Tiễn cảm thấy ủy khuất – Rõ ràng trước khi ra cửa đã nói rồi mà! Sao đến bây giờ không để ý tới nàng nữa rồi!

"Không làm gì cả." Tả Tiễn quay đầu lại trả lời nhưng khi nhìn đến son môi của cô thì nảy lên một ý tưởng mới trong đầu, nàng cười nói "Cậu ngồi đây chờ tớ, tớ tìm A Nhàn giúp tớ xem lại makeup. Buông tay buông tay."

Mục Hiểu Tuyền rút lại đôi tay vừa bị vỗ liên tục, trong đầu bỗng nghĩ đến việc cầm gậy đánh uyên ương là một hành động xấu...

Khoảng cách nhỏ chưa đến một cái hành lang, đối với Tả Tiễn thì đây chẳng phải việc gì khó!

Nàng lách người né vài nhân viên đang làm việc, lặng lẽ bước đến trước mặt Lục Tinh Nhàn.

Buổi họp báo này không cần mặc lễ phục lộng lẫy nên hôm nay nàng diện đầm cocktail, nhưng cũng là kiểu đầm dài quá gối, váy bồng bềnh.

Vì thế khi nàng đứng trước mặt Lục Tinh Nhàn, Lục Tinh Nhàn không thể giả vờ như không nhìn thấy nàng!

Tả Tiễn cảm thấy mình đã tính toán rất tốt.

"A Nhàn A Nhàn." Tả Tiễn nở nụ cười rất tươi với một nhân viên chủ động nhường chỗ ngồi cho mình, tai nghe thấy nhóm người hâm mộ phía sau hò hét xì xào thì nụ cười trên môi lại càng sâu hơn nữa.

"Em đến đây làm gì?" Lục Tinh Nhàn khẽ cau mày, thuận tay đỡ lấy trang phục của Tả Tiễn.

Tuy đây là buổi họp báo sân nhà của [Ngăn Sát], nhưng sau khi buổi họp báo tiến hành thuận lợi thì sẽ đến phỏng vấn các diễn viên chính – trước mắt khoan hẳn nói về vấn đề đạo đức nghề nghiệp, sau khi Tả Tiễn chủ động đi ngang qua thì dù họ có không định hỏi cũng sẽ trở thành muốn hỏi.

"Chị nhìn giúp em chút." Tả Tiễn hé miệng, lộ ra hàng răng chỉnh tề xinh đẹp, chớp mắt hỏi "Em có dính son lên răng không?"

Ánh đèn trên sân khấu không quá sáng, chỉ có ánh sáng từ màn hình phía trước hắt lại, Lục Tinh Nhàn nhích lại gần quan sát rồi mới trả lời "Không có."

Ngay lúc cô cho rằng Tả Tiễn sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ nghĩ ra chuyện gì khác để làm nữa thì Tả Tiễn lại gật đầu, sau đó chủ động rời đi.

Lục Tinh Nhàn nhìn bóng lưng Tả Tiễn rồi lại chuyển tầm mắt về phía màn ảnh lớn gần đó... cô luôn cảm thấy có dự cảm xấu trong lòng.

Thậm chí có chút mất mát.

Cô cho rằng Tả Tiễn sẽ bất ngờ hôn mình.

Lục Tinh Nhàn cười tự giễu rồi đặt tầm mắt lên màn ảnh lớn.

Đáng tiếc Tả Tiễn không biết!

Nếu không chắc chắn nàng đã làm gì đó rồi!

*Buổi họp báo chính thức bắt đầu, Tả Tiễn đã chuẩn bị xong việc công khai nên đương nhiên sẽ không có gì cố kỵ, lúc đứng dưới sân vẫn luôn mỉm cười nhìn về phía Lục Tinh Nhàn.

Lục Tinh Nhàn: "..."

MC trên sân khấu mở đầu "Chào mừng mọi người tham gia buổi họp báo trực tiếp của [Ngăn Sát]. Trước khi buổi họp báo chính thức bắt đầu, xin mọi người nhanh chóng ngồi vào chỗ, chúng ta cùng xem trailer xuất sắc của [Ngăn Sát]..."

MC vừa nói xong thì đoạn trailer [Ngăn Sát] được phát ngay lên màn ảnh lớn.

Toàn hội trường yên lặng, tất cả fan hâm mộ đều đưa mắt nhìn về phía màn ảnh rộng.

Từ khi còn là đứa trẻ sơ sinh cho đến khi trở thành thiếu nữ có nụ cười nhẹ nấp sau cánh cửa. Tả Tiễn khắc họa một nhân vật có nội tâm vỡ nát, cuộc đời lận đận, cuối cùng nghịch thiên nhập ma vô cùng nhuần nhuyễn.

Lục Tinh Nhàn diễn nhân vật Ngọa Tinh Bàn, nàng là trưởng lão chí cao vô thượng người người kính ngưỡng của phái Thương Khung. Tình cờ gặp gỡ rồi cứu giúp thiếu nữ sát bên vực sâu, khi đau đến tận cùng vẫn nở nụ cười "Nhưng... còn ta thì sao?"

Không ai hỏi lý do tộc Phượng Hoàng diệt vong vì tất cả mọi người trong tộc đều là bảo vật.

Có lẽ Ngọa Tinh Bàn... không giống nàng.

"Ngươi còn định giết ta thêm một lần nữa sao?"

Cuối cùng hạ màn trailer là lời nói tựa như tiếng nỉ non.

Có tiếng khóc khẽ trong hội trường, Tả Tiễn sờ lên tay phải mình, nàng nhận ra màn ảnh lớn kết hợp bốn phía tối đen càng dễ truyền đạt sức ảnh hưởng hơn... ngay cả nàng cũng nổi da gà đầy tay rồi.

"Được biết ngay từ lúc quay [Ngăn Sát] thì bộ phim đã có rất nhiều người yêu thích rồi, tiếp theo, xin mời các diễn viên trong [Ngăn Sát] của chúng ta lên sân khấu..."

MC vừa dứt lời, Tả Tiễn bước lên sân khấu cùng các diễn viên khác.

Lần này là vai chính nên Tả Tiễn hoàn toàn xứng đáng đứng giữa dàn diễn viên. Mặc dù không có gì to tát, nhưng mà... người đứng bên cạnh nàng chính là Lục Tinh Nhàn.

Nhiêu đó đã đủ khiến Tả Tiễn vui vẻ rồi.

Mặt nàng lúc nào cũng nở nụ cười.

Chẳng qua ngày vui chóng tàn... chưa được vài phút thì Hồ Cương Nghị tựa như một cây cột lớn, thẳng tắp chắn giữa hai người.

Nụ cười trên mặt Tả Tiễn dừng lại một chút, nàng nghiêng đầu nhìn đạo diễn nói "Đạo diễn, anh đứng đúng chỗ thật..."

Mặt Hồ Cương Nghị không lộ biểu cảm gì nhưng đã sớm hoảng trong lòng. Anh đếm đếm nhân số, sau đó đổi chỗ với Tả Tiễn.

Các diễn viên nghe thấy đều yên lặng che lại micro, thậm chí còn cố gắng đẩy ra thật xa.

Trong trường hợp này các diễn viên đều sắp phát sáng phát nhiệt rồi.

*Dù sao trọng điểm của buổi họp báo là lấy việc tuyên truyền [Ngăn Sát] là chính, vì thế MC cũng không hỏi các vấn đề cá nhân của diễn viên, chọn vài người xem để tương tác, hơn nữa đã được lên kế hoạch trước, các câu hỏi đều nằm trong phạm vi hoạch định.

Tiếp theo là thời gian của truyền thông.

Sau buổi họp báo, các phóng viên chỉnh trang lại thiết bị, có vài diễn viên bổ sung makeup, nghỉ ngơi.

Lục Tinh Nhàn từ lúc dời địa điểm bỗng tỏ ra trầm mặc hơn rất nhiều.

Mặc dù cô không phải mẫu người thích nói nhưng cũng không phải kiểu trầm mặc ít nói như hôm nay.

Tả Tiễn và Lục Tinh Nhàn ngồi khá gần nhau, bên cạnh còn có các diễn viên khác, ngược lại cũng không lo lắng sẽ bại lộ điều gì.

"A Nhàn." Tả Tiễn ôm mặt, buồn rầu nói "Hôm nay trông chị không vui lắm..."

Lục Tinh Nhàn lấy lại tinh thần, cười một tiếng, suy tư gì đó rồi trả lời "Không có gì, nghĩ đến vài chuyện nhỏ thôi."

Cô không muốn nói, Tả Tiễn cũng không truy hỏi đến cùng, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm lo âu – vốn dĩ chuyện này do nàng tự chủ trương.

Nàng đã không nói với Lục Tinh Nhàn khi bắt đầu chuyện này.

Lúc đầu nàng đơn phương cho rằng chuyện này quá lớn nếu nói với Lục Tinh Nhàn, nhưng lại quên nghĩ đến cảm giác của chị ấy.

Dù sao khi công khai ra ngoài, đây đã không còn là chuyện riêng của hai người nữa, cả hai đã dùng thân phận nghệ sĩ đến với nhau.

Trong tình huống thế này thì nên đặt thân phận lên hàng đầu mới phải.

Tả Tiễn mím môi, nàng tính toán lại một lượt trong đầu mình, có lẽ sau này phải chủ động nhận sai mới được.

Có gì ghê gớm đâu, chí là đánh mông thôi mà!

Tả Tiễn nghĩ thôi cũng thấy bi thương rồi.

*Kết thúc giờ nghỉ, các diễn viên tiến vào trong theo sự hướng dẫn của nhân viên, vừa nói vừa cười xếp hàng, chờ đợi đợt phóng vấn tiếp theo.

Bất quá đa số mọi người đều biết, lần này người nhận phỏng vấn chủ yếu là Tả Tiễn và Lục Tinh Nhàn.

Dù sao tin tức vừa rồi cũng... quá lớn.

Cứ kéo dài liên tục không hề có dấu hiệu hạ nhiệt.

Drama này ai cũng muốn hít.

________________(*) Bảng led – 灯牌: Bảng led hay còn gọi là bảng đèn led, bảng đèn, bảng quảng cáo đèn led,... Được tạo nên từ các dòng chữ và hoa văn trên nền là các ống đèn led, có thể phát ra các màu đỏ, vàng, cam, xanh, trắng,... đa dạng, đẹp mắt. Ngoài ra chúng cũng có thể nhấp nháy, thay đổi, v.v... có thể đạt được hiệu ứng quảng bá và hiển thị. Hầu hết chúng đều là công cụ để fan hâm mộ cổ vũ cho những người nổi tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio