Chương : Làm thế nào cua lại vợ cũ
Bùi Hưng Nam có cảm giác thất bại chưa từng thấy: “Cô ấy nói không có hứng với chuyện của tôi… Còn đem tôi ra rao bán cho người phụ nữ khá.
Chán chường trở về nước từ Pháp, anh ta chủ động hẹn đám Lục Khánh Nam ra ngoài “Đừng có uống rượu” Lục Khánh Nam giơ tay cướp chén rượu của anh ta trên bàn, thở dài: “Uống nữa là lại vào viện nằm đấy”
Có vẻ Bùi Hưng Nam luôn không mấy bận tâm đến sức khỏe của mình, thậm chí có một khoảng thời gian sau cái chết của anh trai không cách nào giải tỏa được, anh ta đã lao vào làm việc đến mức lao lực để lòng nhẹ nhõm hơn.
Giọng Bùi Hưng Nam buồn rười rượi: “Cậu nói xem, nếu như cô ấy ở trước mặt tôi lúc này, liệu có khuyên tôi đừng uống không? “Trước đây, ngày nào cô ấy cũng càm ràm bên tai tôi”
Bùi Hưng Nam thẫn thờ, đáy mắt chìm sâu vào hồi ức, tự nói với mình: “Giờ, cô ấy có biết tôi không ăn, xuất huyết dạ dày phải vào nhập viện thì chắc cũng không bận tâm đâu.
“… Cô ấy hoàn toàn coi tôi là người dưng mất rồi” Có vẻ Bùi Hưng Nam đã thấm mệt, sắc mặt anh ta xanh xao tiều tụy như người mang bệnh, lúc này anh ta đang rối bời, chống hai tay đỡ mặt, đầu cúi găm, bàn tay vò đầu bứt tóc, sau khi từ Pháp về, có thể dùng hai chữ “suy sụp” đế miêu tả.
Thật sự thảm hại.
Anh ta từng nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng chưa từng nghĩ rằng Châu Mỹ Duy lại nhẫn tâm như thế,rõ ràng thường ngày cô ấy luôn mềm lòng với tất cả mọi người cơ mà. “Đàn bà, như thời tiết tháng sáu, nói thay đổi là thay đổi, thật nhãn tâm” Lục Khánh Nam vỗ vai anh ta, đáp lời: “..
. Vô lý là quyền lợi độc quyên của phụ nữ” Quách Cao Minh cũng có mặt, anh ít nói, nghe họ trò chuyện thì nhướn mày, lập tức nghĩ ngay đến ai đó nhà mình.
Hình như Kiều Bích Ngọc không giống như thế, bình thường cô thuộc dạng cứng đầu, nhưng vào lúc nguy cấp lại rất mềm lòng.
Nghĩ vậy, anh thấy vui, cánh môi mỏng khẽ nhếch lên.
“Tính tình Châu Mỹ Duy cũng dễ đối phó, chỉ cần cậu tốt với cô ấy một chút, chắc chẳn cô ấy sẽ ghi khắc trong lòng, từ sáng tới tối nghĩ cách để đền đáp cậu, nắm lấy nhược điểm của cô ấy, đánh rản phải đánh dập đầu” Là quân sư quạt mo của cả nhóm, vào lúc anh em khốn đốn như thế này, nghĩa vụ của Lục Khánh Nam là vạch kế sách cho anh ta.
“.. Hiện giờ cô ấy hoàn toàn coi tôi là không khí” “Ôi, Bùi Hưng Nam ơi cậu sống ba mươi mấy.
năm trên đời rồi mà sao vẫn không hiểu tâm tư đơn giản của phụ nữ nhỉ, họ chỉ giả vờ không bận tâm, nghĩ một đẳng nói một nẻo đấy, thật ra tối đến lại trắn trọc trong chăn đến mất ngủ.”
Nghe tới đây, Bùi Hưng Nam bỗng cảm thấy mình có hy vọng, ngồi thẳng dậy, nghiêm túc xin Lục Khánh Nam chỉ dạy: “Thật không?” Châu Mỹ Duy cũng sẽ mất ngủ như anh ta sao?
ô ấy vẫn còn bận tâm đến anh ta? Dựa trên kinh nghiệm thực tiễn bao năm qua của mình, Lục Khánh Nam đưa ra một tuyệt chiêu: “Tóm lại là Bùi Hưng Nam ạ, cậu cứ liên tục tốt với cô ấy, cậu càng tốt với cô ấy thì áp lực trong lòng cô ấy lại càng lớn, nhìn đâu cũng chỉ thấy cậu” Nói một cách đơn giản là bám riết lấy cô ấy Đàn ông muốn được phụ nữ tha thứ nhì nhất định phải nhớ ba điều then chốt.
Chai mặt, chai mặt, chai mặt! “Nhất định phải cho cô ấy biết, cho tất cả mọi người xung quanh cô ấy biết là cậu quan tâm đến cô ấy, không những có thể xua đuổi tình địch không cần thiết mà còn có thể thỏa mãn lòng hư vinh của người ta, bản tính con người luôn mong được người khác ngưỡng mộ, hãy nuông chiều cô ấy thành nàng công chúa cao quý để tất cả mọi người phải GATO”
Bùi Hưng Nam chăm chú lắng nghe, lần đầu tiên anh ta cảm thấy những lời mà tên ngáo ngơ Lục Khánh Nam này nói ra lại có lý đến thế.
Còn Quách Cao Minh nấy giờ giữ im lặng lại tỏ ra khó hiếu, anh chau mày, nếu làm theo cái logic “phải cho cô ấy biết, cho tất cả mọi người xung quanh cô ấy biết là cậu quan tâm đến cô ấy” thì chẳng phải cách anh theo đuổi Kiều Bích Ngọc trước kia quá ngu xuẩn hay sao?
Lục Khánh Nam kịp thời nhắc nhở thêm một câu: “Yêu thầm là cách thức thể hiện tình yêu thất bại nhất của thẳng đàn ông”
Quách Cao Minh sa sầm mặt xuống Lục Khánh Nam không nhận thức được rằng lời nói của mình có yếu tố ném đá giấu tay, vẫn ngang nhiên tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Theo kinh nghiệm của tôi, phụ nữ chịu cãi nhau với cậu không phải là tình huống xấu nhất, thi thoảng đàn ông cũng phải học cách tranh cãi với phụ nữ”
Mắt Bùi Hưng Nam như sáng lên “Cãi vã có thể làm cho đôi bên hiểu nhau sâu sắc, còn hơn là chiến tranh lạnh, hơn là không.
chịu trao đổi” Bùi Hưng Nam cảm thấy vô cùng có lý, gật đầu lia lịa.
Quách Cao Minh nhướn mắt nhìn Lục Khánh Nam, thấy anh ta cười khoái chí, quả nhiên là Kiều Bích nói đúng, Lục Khánh Nam cười lên rất gợi đòn.
Chuyện vợ chồng cãi cố, Quách Cao Minh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đau đầu Cãi nhau với Kiều Bích Ngọc, cô có thể lì lợm giận đến cả tháng, và còn mạnh miệng tuyên bố là đợi anh lên tiếng xin lỗi.
Anh cho rằng chuyện làm cho đôi bên hiếu nhau sâu sắc thì ở trên giường sẽ hiểu được rõ hơn.
Quách Cam Minh nghe họ nói chuyện hăng say, anh không phát biểu câu nào, dù gì Kiều Bích Ngọc và Châu Mỹ Duy cũng thuộc hai hình mẫu khác nhau, suy nghĩ của ai đó nhà anh không giống với những phụ nữ thông thường cho lảm.
Tối đó, sau khi được Lục Khánh Nam tư vấn, Bùi Hưng Nam lập tức tràn đầy tự tin có thể níu kéo vợ cũ.
Châu Mỹ Duy không khó đối phó như Kiều Bích Ngọc, anh ta có lòng tin có thể cua lại cô ấy.
Bàn với Lục Khánh Nam nên mua gì tặng cho phụ nữ và kết luận răng quà đặt riêng bày tỏ thành ý rõ ràng hơn, nên anh ta vừa bận bịu việc lớn việc nhỏ ở công ty trong nước vừa lập kế hoạch nhanh chóng kéo Châu Mỹ Duy trở về, hiện giờ anh ta đã ngán ăn đồ ở ngoài đến tận cổ.
“Kim cương là thứ đánh thuế trí tuệ, nhưng phụ nữ thích” Lục Khánh Nam quen biết không ít các cửa tiệm trang sức, nên giúp Bùi Hưng Nam đặt một bộ trang sức đính kim cương phong cách trong sáng, đơn giản, nhã nhận.
“Tùy kiểu phụ nữ khác nhau, trang sức thiết kế ra cũng khác nhau” Có như thế mới chứng tỏ tấm lòng, Lục Khánh Nam cười hớn hở, bàn giao bộ.
trang sức chiến thẳng cho Bùi Hưng Nam: “Chuyện của nhà họ Bùi, cậu đừng cứng rắn quá mà làm gì, đời người ngắn ngủi, hãy vui vẻ sống.
với Châu Mỹ Duy đi” Bùi Hưng Nam cũng mỉm cười, cũng không nói lời cảm ơn khách sáo.
Tình cảm của họ như anh em ruột thịt, chỉ nhìn nhau cười, vẫy tay chào, Bùi Hưng Nam lại bay sang Pháp.
Trên máy bay, Bùi HƯng Nam đã nghĩ kĩ, anh ta muốn chính thức cầu hôn Châu Mỹ Duy, nghi thức bắt buộc là kỷ niệm quan trọng của cả đời người, anh mong cô hạnh phúc.
Nhưng có vẻ như mọi chuyện không được suôn sẻ như anh ta và Lục Khánh Nam tưởng tượng. Vừa ra khỏi máy bay, Bùi Hưng Nam tính toán giờ giấc, đầu tiên anh ta đến nhà hàng nơi Châu Mỹ Duy làm việc để tìm cô.
Mười hai giờ trưa thứ hai, chắc chắn Châu Mỹ Duy đang làm việc trong bếp nhà hàng, “..Nếu thật sự yêu thích thì sau khi về nước để cho cô ấy mở một nhà hàng làm chơi”
Tay phải Bùi Hưng Nam xách một chiếc túi đựng đồ trang sức được đặt riêng tinh tế, bên trong có dây chuyền, khuyên tai và lắc tay, cùng chiếc nhẫn anh đã chuẩn bị”
Nhà hàng này rất nhỏ, chỉ bày mười chiếc bàn đã kín chỗ “Thưa anh, nếu muốn dùng bữa ở nhà hàng chúng tôi, anh chỉ có thể đặt trước.”
Nhân viên phục vụ nhà hàng chào hỏi anh theo trình tự, nhưng người đàn ông châu Á tuấn tú nho nhã này nhìn trông quen quen đến đây tìm người”
Bùi Hưng Nam vô thức nhìn quanh, hỏi một cách lịch sự: “Châu Mỹ Duy có đây không, tôi có việc tìm cô ấy, cảm phiên cô gọi cô ấy ra giúp..” “Hôm nay Mỹ Duy xin nghĩ, cô ấy đi hẹn hò với Henry rồi”
Camille mau miệng trả lời thành thật với anh ta, r rất nhanh cô ta sực nhớ ra, chỉ vào Bùi Hưng Nam reo lên: ‘À, tôi biết rồi, anh chính là người bạn hôm đó đến nhà trọ của chúng tôi tìm Mỹ Duy” Biểu cảm của Bùi Hưng Nam phức tạp, lập tức sửa lại: “Tôi không phải bạn của cô ấy, tôi là chồng của Châu Mỹ Duy”