Edit: Sun
“Làm sao thế? Ai bắt nạt cậu vậy?”
“Đúng vậy, Thiển Hề, mình bị người ta bắt nạt rồi, cậu cần phải trả thù cho mình, người đó rất đáng ghét.”
Vốn là Thiển Hề chỉ nói tùy tiện một chút, bởi vì cô không tin Hạ Thiên Vũ bị người khác bắt nạt, chỉ là không ngờ câu trả lời của Hạ Thiên Vũ lại là có người bắt nạt cô, thật là làm cho Thiển Hề cảm thấy thật tò mò đối với người bắt nạt đó.
“Ai vậy ai vậy? Thế nhưng to gan bắt nạt Tiểu Vũ của nhà chúng ta, xem ra là chán sống rồi sao!”
“Thiển Hề cậu là người tốt, vậy mà mẹ mình cũng giúp anh ấy bắt nạt mình, khuỷu tay mẹ mình rẽ ra ngoài rồi, hừ.” Bây giờ nhớ lại, Hạ Thiên Vũ vẫn bị bắt nạt, thuận tiện mở danh sách bạn tốt ra, kết quả mẹ của mình vẫn là trạng thái logout như cũ, xem ra là không thể nào tính sổ được rồi, chỉ sợ mẹ nghĩ rằng mình sẽ tìm bà, cho nên mấy ngày nay đều không có online.
“Tiểu Vũ, mẹ của cậu giúp người ngoài bắt nạt cậu?” Khi Thiển Hề nghe được Lam Nhược giúp người ngoài, càng thêm kiên định suy đoán của mình, chỉ sợ việc bắt nạt này phải thêm dấu ngoặc kép! Trong lòng càng thêm nghi ngờ, và dâng lên tò mò.
“Đúng vậy, đúng vậy, Thiển Hề, chính là đại thần, chẳng qua là mình đùa giỡn anh ấy một chút, kết quả anh ấy buộc mình phải gả cho anh ấy, quá đáng ghét, vốn là mình tìm mẹ đến giúp đỡ, kết quả, mẹ không giúp mà lại ném mình vào tay anh ấy luôn.” Lúc nói lời này Hạ Thiên Vũ rất thất vọng, rõ ràng trước đó là chữa ngựa chết thành ngựa sống mà, nhưng lúc này mẹ mình hoàn toàn là một con ngựa đã chết, bây giờ hối hận hình như đã trễ.
“Ha ha ha ha, Tiểu Vũ, kết hôn với đại thần có gì không tốt, đến lúc đó cậu nhất định có thể thăng cấp nhanh hơn, hơn nữa còn có rất nhiều người ghen tị, rất có thể đại thần là một người giàu có đẹp trai, đến lúc đó cậu được lợi trở mình rồi.” Thiển Hề nói như vậy, cũng cảm thấy đại thần là một người có tiền chắc chắn là không có vấn đề, mà mặc dù nói không biết tướng mạo, nhưng kết hợp với suy nghĩ, so sánh với cũng có thể không tìm được.
“Thiển Hề, rốt cuộc cậu là đang giúp ai vậy, chẳng lẽ cậu cũng rẽ ra ngoài rồi hả?” Nghe được Thiển Hề cũng nói như vậy, Hạ Thiên Vũ cảm thấy lúc này nếu Thiển Hề ở trước mặt mình, nhất định phải bóp cổ đe dọa cô, tất cả đều yêu thích đại thần, thế giới này chẳng lẽ thành thế giới đại thần rồi sao?
“Đâu có, khuỷu tay của mình là rẽ bên sườn, cho nên mình chỉ luận sự mà thôi.” Nghe được giọng nói tức giận của cô nên Thiển Hề lập tức phủi sạch hai bên, phải biết rằng nếu nói tay rẽ bên trong sườn, đến lúc đó cũng không nói được lời tốt cho đại thần, giấu ở trong lòng nhiều cũng rất khó chịu!
“Cậu ••• hừ.”
“Được rồi được rồi, dù sao cậu cũng sẽ kết hôn với đại thần đều sớm trở thành sự thật, hơn nữa cậu kết hôn lại không có gì nguy hiểm, đến lúc đó ra sức lường gạt đại thần là tốt, bảo anh ấy nghe lời cậu.”
“Được rồi được rồi, không tán gẫu đề tài này nữa, gần đây mình bị đại thần phá hư tâm trạng.”
Hạ Thiên Vũ vừa nhìn lên màn hình, được rồi, lúc nãy Thần Tiên cốc vẫn còn vắng vẻ, nhưng trong lúc hai người nói chuyện, thì đã chật kín người, trận chiến này, chỉ có hơn chứ không kém so với sự xuất hiện của minh tinh.
“Tiểu Vũ, đây là cuộc chiến gì vậy? Mới mấy phút, đã chật kín người rồi? Chẳng lẽ nơi này mới ra nhiệm vụ cướp đoạt thủ?”
【 Thế giới 】( Không) Bách Hiểu Sanh: Mạc Quân Vũ không phải là vui mừng ngất xỉu chứ? Có thể kết hôn với đại thần chính là mơ ước đơn giản, đáng tiếc nhân vật của tôi là một người đàn ông, tại sao trong trò chơi làm sao đàn ông không thể kết hôn với đàn ông chứ!
【 Thế giới 】( Không) Thiên Diện Lang: Thôi đi, nếu cậu là phụ nữ, đại thần cũng không tới phiên cậu, không nhìn thấy phía sau đại thần có rất nhiều người xếp hàng chờ đợi sao?
【 Thế giới 】( Trung) Thanh Phong quét lá rụng: Mạc Quân Vũ, tôi ủng hộ cô, chụp hình chung với tôi đi, và tôi có thể đi khoe một chút, nói cho bọn họ biết tôi đã nhìn thấy bà xã của đại thần, ha ha.
【 Thế giới 】( Không) Bách Hiểu Sanh: Lão Lang, cậu không thể để cho tôi ảo tưởng một chút à. Thật là mất hứng, Mạc Quân Vũ cô còn ở đây không vậy!
【 Thế giới 】( Yến) Thất Thải Miên: Mạc Quân Vũ, tôi khuyên cô nên giải trừ hôn ước với đại thần, nếu không về sau tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô, đại thần là của Nhan Như Mỹ Quyến, cô chính là một Tiểu Tam không biết xấu hổ.
Hôm nay trong đám Thất Thải, hình như cũng chỉ có một mình Thất Thải Miên, cho nên cô ta không dám động thủ, chỉ kêu gào ở một bên, nhưng đã sớm nhanh chóng luận đẩy xuống.
【 Thế giới 】( Yến) Hoa Tích Nguyệt: Mạc Quân Vũ nổi giận đi, chúng tôi thật sự rất chờ mong bà xã của đại thần nổi giận như thế nào.
【 Thế giới 】( Trung) Lão Lư: Đúng đúng đúng, nổi giận đi, nổi giận đi, Mạc Quân Vũ nổi giận nhanh lên đi.
•••••••••
“Thiển Hề, chúng ta nên quay trở lại thành đi, nơi này hoàn toàn không có nhiệm vụ mới, đám người kia đã biến thành vua tin đồn rồi.”
Hiển nhiên Thiển Hề cũng đã ý thức được tại sao lại có cảnh tượng như vậy, không ngờ kết hôn với đại thần lại lập tức trở thành nhân vật nóng như vậy.
“Ừ.”
Hai người đều dùng Hồi Thành Phù, trở lại bên trong thành, hiển nhiên là không có tâm trạng đi dạo phong cảnh nữa, Mạc Quân Vũ cũng không hy vọng mỗi lần đi dạo đến một chỗ không tới mấy phút đã chật kín người, cho nên hai người quả quyết kết thúc hành trình đi dạo phong cảnh lần này, trong game người chơi hết sức nhiệt tình với tin đồn, đặc biệt là đối với tin đồn mới chưa xuất hiện, trong game Mạc Quân Vũ cũng chỉ có thể là một bi kịch, cũng không biết là quá lâu chưa từng xuất hiện tin đồn mới rồi, nên đám người kia nhiệt tình cũng đều dùng ở lĩnh vực này.
“Tiểu Vũ đừng đau lòng, bây giờ cậu ở trong game còn nổi tiếng hơn cả đại thần, đây là chuyện vui, được rồi, thời gian không còn sớm, logout trước đây!”
“Đi đi!” Không có Thiển Hề ầm ĩ, đau đầu xoa xoa thái dương, nhìn màn hình máy vi tính đã tắt trò chơi, đây là muốn tới khi nào mới dừng lại đây, đại thần, tôi hận anh, đừng để cho tôi biết anh là ai, nếu không, để cho anh nhận được tin nhắn khủng bố mỗi ngày? Và mỗi khi anh ra ngoài sẽ gặp xui xẻo!
Được rồi, đến lúc đó hãy nói.
Trong đầu Hạ Thiên Vũ tưởng tượng cảnh đại thần bị mình trả thù, cuối cùng tâm trạng không bực bội nữa, buông đôi tay xuống.
Im lặng một lúc, Hạ Thiên Vũ vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái, cầm điện thoại gọi cho Kiều Y.
“Alô, Tiểu Vũ?”
“Y Y, bây giờ có cậu có rảnh không?”
“Có, sao thế •••” Kiều Y nói còn chưa hết lời, Hạ Thiên Vũ đã ngắt lời cô.
“Chúng ta đi dạo phố đi!” Quả quyết nói ra.
“Được, tại sao đột nhiên lại muốn đi dạo phố thế?”
“Đây không phải là rất lâu không có có nhìn thấy cậu, nên nhớ cậu sao!”
“Tiểu Vũ, không cần ăn dấm mình như thế, cậu xem da gà rơi đầy đất rồi kìa.” Kiều Y nói như có chuyện lạ.
“Ở đâu ở đâu, cậu nhặt lên đến trước mặt mình, cho mình xem nổi da gà như thế nào.” Hạ Thiên Vũ hình như cũng rất là ngạc nhiên muốn nhìn hình dáng của nổi da gà.
“Được rồi được rồi, mình thua cậu, đi ra ngoài nhanh lên, mình đợi cậu ở quán cà phế Lam Ngạn.”
“Được” hài lòng đáp lại, cuối cùng buồn bực ở trong lòng đã biến mất trong miệng mình và Kiều Y.
“Ừ, ra ngoài nhanh lên, đừng để cho mình đợi quá lâu.” Cuối cùng Kiều Y còn đặc biệt nhắc nhở.
“Yên tâm yên tâm, cậu có thấy mình đến trễ lần nào chưa.”
Suy nghĩ một chút, Tiểu Vũ hình như là không có đến trễ, mỗi lần đều đúng giờ, mà mình thì mỗi lần đều đến sớm hơn cô ấy, khẽ cắn răng, không có nói nữa, được rồi là tại mình nôn nóng.