Chân Linh Cửu Biến

chương 1371: bắc hải các phái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Còn dư lại sáu con Huyết Ma La rất nhanh bị Chân Linh phái tu sĩ vậy giết hầu như không còn gì. Trong đó ba người Thanh Hồ cướp giết một con Huyết Tu La cùng với một con Huyết Ma. Lưu Thiên Viễn cùng với nhóm nhỏ ba người Thiên Phong còn lại thì mỗi người chém giết một con Huyết Tu La. Lôi lão lục ỷ vào tốc độ cùng với uy lực do Lôi Thuật Thần Thông tạo thành sát thương cực lớn đối với Huyết Ma La rất nhanh cướp giết được con Huyết Tu La thứ hai.

Sáu con Huyết Ma La vẫn diệt khiến cho hơn trăm con ma la lớn nhỏ còn dư lại nhanh chóng đại bại. Chân Linh phái chư vị pháp tướng tu sĩ nhân cơ hội đánh giết, ma la đội ngũ bị chém chết hơn phân nửa.

Ngay vào lúc này, phía đầu gò đất truyền tới một tiếng vang thật lớn. Thiên Cầm lão tổ chầm chậm bước ra từ trong biển lửa, sắc mặt tỏ ra tái nhợt, hiển nhiên là bởi vì duyên cớ chân nguyên hao tổn lớn. Nhưng bà ta cũng liếc mắt nhìn về hư không bốn phía, ngay sau đó nhíu mày một cái, nói gì đó với Chân Linh phái tu sĩ hướng nơi xa đang đuổi giết ma la đội ngũ. Tất cả mọi người bỏ qua dự định đuổi giết ma la, đua nhau chạy về.

Cùng lúc đó, biển lửa đầy trời đột nhiên rút về. Một tiếng hét thảm truyền tới từ trong biển lửa. Thiên Thành lão tổ từ trong lảo đảo ra. Thiên Cầm lão tổ lại đột nhiên mặt liền biến sắc. Một đạo thất thải hỏa quang từ trong tay áo đột nhiên bắn về phía sau lưng Thiên Thành lão tổ, miệng quát:

- Hảo tặc tử, còn dám như thế!

Một cái tơ mỏng màu lục như ẩn như hiện giữa không trung, bơi lại sau lưng Thiên Thành lão tổ, đột nhiên nghe một tiếng rống giận của Thiên Cầm lão tổ. Khi Thiên Thành lão tổ phát hiện sau lưng khác thường đã không còn kịp tránh né nữa, lại thấy một đạo thất thải hỏa quang bắn về phía sau lưng. Tiếng vang từ phía sau lưng truyền tới như thủy châu liên tiếp vọt phảng phất đồng xu rơi vào trong chảo dầu. Tơ mỏng màu lục thâm đó bị thất thải hỏa quang đốt cháy hầu như không còn gì. Thiên Cầm lão tổ thoáng lung lay một cái.

Trong hư không nơi xa cũng truyền tới một tiếng kêu đau. Tiếp theo một đạo độn quang ảm đạm hiện ra bên ngoài hơn trăm trượng, ngay sau đó bỏ chạy về phía chân trời.

Thiên Cầm lão tổ quát lên bảo Chân Linh phái tu sĩ ngưng lại ý đồ đuổi theo. Bà ta phân phó mọi người cảnh giới, lại nghe một tiếng bạo vang. Biển lửa đã hoàn toàn biến mất, còn dư lại chỉ có Ngọc Tu La hết thảy cả người thiêu đốt thành một đoàn ánh lửa thê thảm gào thét giữa không trung phi độn qua lại, cuối cùng lại dần dần hóa nhỏ biến thành tro bụi.

Mà sau khi Ngọc Tu La hoàn toàn vẫn lạc, ánh lửa lúc trước dần dần ngưng tụ thành một đoàn quang điểm màu đỏ thắm bị Thiên Thành lão tổ thu vào trong lòng bàn tay. Nguyên vốn thần sắc của Thiên Thành lão tổ bởi vì chân nguyên tiêu hao kịch liệt mà tỏ ra tiều tụy nhất thời chấn động cả lên.

Một bên Thanh Hồ nhìn chằm chằm một đoàn linh hỏa trong lòng bàn tay của Thiên Thành lão tổ cũng hít một hơi khí lạnh, nói:

- Tử Mẫu Địa Tân Hòa, thì ra là thiên địa linh hỏa hiếm quý như thế này, khó trách khó trách!

Thanh Hồ cùng Thanh Lang hiển nhiên đã biết qua linh hóa như thế này. Nhưng Thanh Hồ hiển nhiên càng thêm mau mồm mau miệng, há mồm hỏi:

- Tử Mẫu Địa Tâm Hỏa là linh hỏa gì? Uy lực sao mà lớn quá vậy?!

Thanh Hồ đáp:

- Tử Mẫu Địa Tâm Hóa chẳng qua là thiên cấp trung phẩm linh hỏa, nhưng có thể chia ra làm một đóa thiên cấp hạ phẩm linh hỏa, ba đóa địa cấp trung phẩm cùng với chín đóa huyền cấp thượng phẩm thiên địa linh hỏa. Mười ba đóa thiên địa linh hỏa lấy thiện cấp hạ phẩm mẫu hóa làm trung tâm, có thể tu luyện một loại vô thượng thần thông bí thuật Hỏa Ngục Phần Thiên uy lực tuyệt mạnh. Hôm nay xem ra, Thiên Thành lão tổ hiển nhiên đã tu luyện thành công vô thượng thần thông bí thuật đó. Nếu không lấy thực lực của ông ta sẽ không đến bây giờ đã chém liên tục hai con Ngọc Tu La, nhất cử bước lên chiến công bảng.

- Vô thượng thần thông bí thuật sao?

Thanh Hổ chép chép miệng, trong hai mắt lộ ra vẻ hâm mộ, đừng bảo là hắn và Thanh Lang, chính là Thanh Hồ hôm nay pháp tướng trung kỳ tu vi cũng chỉ là tu luyện thành công hai ba loại bản mệnh đại thần thông thôi. Thiên Thành lão tổ chẳng qua là pháp tướng sơ kỳ tu vi đã có thể tu thành vô thượng thần thông. Mặc dù trong đó tuyệt đại đa số là bởi vì công lao của Tử Mâu Địa Tâm Hỏa, nhưng có bộ vô thượng thần thông, Thiên Thành lão tổ đã có tư cách khiêu chiến vượt cấp.

Chân Linh phái vào lúc này mai phục, một cái hố nhất cử giết một con Ngọc Tu La cùng với sáu con Huyết Ma La. Chiến tích như thế này trong hoàn trùng khu vực có thể được cho là vận khí cùng thực lực tuyệt cao rồi. Nhưng trong quá trình đấu pháp đưa tới động tình cực lớn vẫn không thể tránh khỏi đưa tới sự chú ý của người khác.

Trong hoãn trùng chiến khu, bất kỳ tranh đấu cùng ma la đại quân đều không dám xuất toàn lực. Bởi vì họ không biết thời điểm gặp ma la bị đấu pháp dẫn tới hoặc là tu sĩ dòm ngó bên cạnh, sẽ chờ thời điểm song phương lưỡng lại câu thương tay trái ngư ông thủ lợi hay không? Cho nên nhân tộc tu sĩ săn giết chiến công nhất định phải lưu lại đầy đủ hậu thủ để phản chế chuyện phát sinh ngoài ý.

Chẳng qua sự xuất thủ lần này nhằm vào Thiên Thành lão tổ lại nhất định không phải là muốn cướp đoạt các loại chiến công, đây là hoàn toàn ám sát, đối tượng chẳng qua là một mình Thiên Thành lão tổ mà thôi.

- Người ám sát là ai?

Đám người Thiên Cầm lão tổ trận chiến này xem như thu hoạch không cạn, nhưng xảy ra chuyện như vậy cũng không dám dừng lại lâu ở chỗ này, một hành tung vội vã chạy về Chân Linh phải trú địa.

Trong Chân Linh phái trú địa, Ân Thiên Sở một thân áo đen, trên gương mặt tựa hồ vĩnh viễn treo một tầng sương mù làm người ta nắm lấy không chừng rồi lại cuối cùng cũng không thấy vậy, khiến cho tu sĩ thấy qua bộ mặt của gã cuối cùng cũng khó mà nhớ rõ dung mạo của gã. Lúc này gã đứng trước thông linh ngọc bia đứng sừng ở quảng trường, quanh thân trên dưới một thân khí tức tức sát lãnh tích, khiến cho Chân Linh phái tu sĩ không tự chủ đều giữ vững khoảng cách với gã.

Chân trời hơn mười đạo độn quang rơi xuống, chính là đám người Thiên Cầm, Thiên Thành lão tố trở lại từ hoãn trùng chi địa. Chân Linh phái đám tu sĩ sớm đã từ trên bảng điểm chiến công nhận ra được điểm chiến công của đám người Lưu Thiên Viên, Thiên Thành lần nữa đề thăng đua nhau tiến lên hoan hô nghênh đón. Thiên Sơn lão tổ cùng với Hạng Lâu lão tổ hai người đóng ở trú địa cũng từ trong phòng tu luyện xuất quan nghênh đón, rất nhanh phát hiện Ân Thiên Sở đứng trước thông linh ngọc bia.

- Ân sư điệt, mấy ngày không gặp thu hoạch không nhỏ!

Thiên Cầm lão tổ cùng Thiên Sơn lão tổ nói đơn giản đến sự gặp gỡ ở hoãn trùng dãy đất sau đó thấy Ân Thiên Sở đi tới hai người, vì vậy Thiên Sơn lão tổ chủ động chào hỏi.

Mười ngày qua Lục Bình một mực bế quan luyện đan trong trú địa. Ân Thiên Sở cũng không đi ra ngoài săn giết ma la cùng những người khác, mà đơn độc một người biến mất mấy ngày hôm nay lúc này mới lần đầu tiên trở về. Tuy nhiên Thiên Sơn lão tổ thông qua sự thay đổi trên bảng điểm chiến công biết được Ân Thiên Sở mấy ngày nay cũng rất có thu hoạch. Ân Thiên Sở xếp hạng trên điểm chiến công chẳng những không tuột xuống, ngược lại đề thăng một hạng.&

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio