Chân Tiên

chương 1005: nhị sinh tam

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kim Ô bị diệt, lúc vẫn lạc so với tu sĩ bình thường không có gì khác nhau, cũng bị diệt sát hóa thành hư vô, không còn bóng dáng tăm hơi, không tung không tích, giống như chưa từng xuất hiện trong vũ trụ bản nguyên, không hề lưu lại nửa điểm ấn ký Kim Ô.

"Côn Ngô tiền bối, Kim Ô đã bị ta diệt sát, trong hai người tiền bối muốn giết, ta đã giúp tiền bối giết chết phân nửa rồi, ngày hôm nay ta có thể diệt sát Kim Ô, một ngày nào đó ta cũng có thể diệt sát Hồng, tiền bối yên tâm, chỉ cần ta còn sống, ai cũng đừng mong trốn thoát!"

Nhìn vách tường Côn Ngô Giới, trong lòng Cổ Thần thì thầm.

Kim Ô đã bị giết chết, tiếp theo nên tìm kiếm biện pháp rời khỏi vũ trụ chi tâm rồi.

Trong vũ trụ chi tâm đã liên tục trôi qua tròn một năm lẻ sáu tháng, lần trước rời khỏi Cổ Thần đã nhờ cậy Âm Tôn Lăng Phong chiếu cố thân hữu, lúc đó thực đúng là không nói sai, lần này đi khả năng thật lâu, hiện tại tới vũ trụ chi tâm, đến tột cùng là khi nào mới có thể trở về, trong lòng Cổ Thần hoàn toàn không biết.

Tuy rằng Côn Ngô Giới không ở trong quy tắc thiên địa, thế nhưng vẫn là tồn tại trong vũ trụ bản nguyên, không hoàn toàn siêu thoát, Cổ Thần sử dụng Côn Ngô Giới chỉ có thể tiến hành xuyên toa trong phạm vi gần trong nháy mắt, vì vậy căn bản không có khả năng trực tiếp từ vũ trụ chi tâm thoáng cái đã xuyên toa tới vũ trụ phàm gian, hoặc là tới tiên giới Cổ Hoang.

Nếu như muốn rời khỏi vũ trụ chi tâm, dựa vào Côn Ngô Giới hiển nhiên không được, cần phải tìm kiếm phương pháp khác.

Đáng tiếc chính là, bốn phía Côn Ngô Giới đều là một mảnh xám đen mông lung, tất cả đều là hỗn độn, mắt thường không thể nhìn thấu, thần thức không thể dò xét, lực cảm ứng cũng bị ngăn cản. Cổ Thần ở trong Côn Ngô Giới giống như một hạt cát nhỏ bé, căn bản không biết bên ngoài Côn Ngô Giới đến tột cùng là cái gì? Càng đừng nói tới toàn bộ vũ trụ chi tâm, hoàn toàn không biết gì.

"Tuy rằng trong Côn Ngô Giới rất an toàn, thế nhưng chỉ giống như con ruồi không đầu, chỉ sợ cả đời này cũng đừng mong tìm được biện pháp rời khỏi vũ trụ chi tâm? Nhất định sẽ tiêu hao hết thọ nguyên trong vũ trụ chi tâm? Cô độc sống suốt quãng đời còn lại? Không… Ta nhất định phải tìm được biện pháp rời khỏi vũ trụ chi tâm, xem ra ta phải tự mình tiến vào trong màn hỗn độn vũ trụ chi tâm."

Trong lòng Cổ Thần suy nghĩ, một khi đã quyết định, lập tức hành động, thân thể chợt lóe, trực tiếp rời khỏi Côn Ngô Giới, xuất hiện tại vũ trụ chi tâm bên ngoài Côn Ngô Giới, tiến vào trong màn hỗn độn.

- Hử?

Trong lòng Cổ Thần kinh ngạc, hắn vừa mới rời khỏi Côn Ngô Giới, bàn chân liền dẫm vào thứ gì đó vô cùng mềm mại.

Tựa hồ không phải Côn Ngô Giới phiêu đãng trong hư không, mà là rơi vào mặt trên của thứ gì đó.

Về phần không gian này có phải là không gian lúc vừa tới vũ trụ chi tâm hay không, Côn Ngô Giới rơi vào thứ gì đó mềm mại, trong ba năm lẻ sáu tháng Cổ Thần tiêu diệt Kim Ô, có phải Côn Ngô Giới mới rơi vào thứ mềm mại này hay không, Cổ Thần hoàn toàn không biết, chỉ là, đối với thứ mềm mại dưới chân, có chút kỳ quái.

Cổ Thần có một loại cảm giác giống như bước chân trên đại địa, thứ gì đó mềm mại dưới chân để hắn cảm thấy mười phần dày nặng.

Thế nhưng, đại địa dĩ nhiên là mềm mại? Điều này có chút khiến Cổ Thần giật mình, đáng tiếc, ánh mắt của Cổ Thần không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ngay phía trước, trước mắt hoàn toàn là một mảnh hỗn độn, lực cảm ứng cũng không thể phát ra để điều tra.

Cổ Thần đạp mạnh hai cước trên mặt đất, tuy rằng không sử dụng bao nhiêu lực lượng, nhưng nếu ở vũ trụ phàm gian đủ khiến đại địa phương viên trăm nghìn dặm bị rạn nứt, thế nhưng, đại địa mềm mại dưới chân lại không hề có một chút phản ứng, vẫn mềm mại như trước, không hề có nửa diểm dấu hiệu bị nghiền nát.

- Thực kỳ quái!

Trong lòng Cổ Thần kinh nghi, hạ chân xuống, lấy tay vuốt ve đại địa dưới chân, trong lòng càng giật mình.

Đại địa dưới chân không chỉ là mềm mại, đồng thời còn vô cùng mềm mại, giống như bộ lông của loài chim hoặc loài động vật nào đó.

- Chẳng lẽ là một tòa kiến trúc được kiến tạo bằng da lông của yêu thú?

Trong lòng Cổ Thần không giải thích được, đi về phía trước, Côn Ngô Giới di chuyển ngay phía sau, nếu như có nguy hiểm, Cổ Thần có thể bằng vào tốc độ nhanh nhất trở lại Côn Ngô Giới.

Trong vũ trụ chi tâm hoàn toàn bị hỗn độn vô cùng vô tận bao phủ, nhưng hỗn độn này là do đủ loại lực lượng quy tắc vũ trụ cấu thành, là toàn bộ bản nguyên lực lượng vũ trụ, vô cùng to lớn, vì vậy không gian này rất kiên cố, bất luận loại quy tắc nào ở đây đều đạt tới cực hạn.

Tuy rằng Cổ Thần nắm giữ quy tắc không gian, thế nhưng không toàn điện, cũng không phải là nắm giữ trăm phần trăm, mặc dù là sử dụng quy tắc không gian, nhưng đi lại trong vũ trụ chi tâm, Cổ Thần cảm giác được lực cản trở vô cùng lớn, đương nhiên, so với các tu sĩ bình thường khác, tình huống tốt hơn trăm lần, nghìn lần.

Tiến vào vũ trụ chi tâm, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng khó có thể hành động, bước đi so với người bình thường không nhanh hơn bao nhiêu, tu sĩ dưới thiên địa vô lượng kiếp, tới vũ trụ chi tâm càng nửa bước khó đi, không thể nhúc nhích, nếu như tu sĩ dưới Thiên Kiếp bí cảnh, vừa vào vũ trụ chi tâm, sợ rằng sẽ bị lực lượng bài xích không gian nghiền nát bấy trong nháy mắt.

Mà Cổ Thần, tuy rằng cảm giác được lực lượng cản trở vô cùng to lớn, thế nhưng chậm rãi thích ứng, tốc độ của Cổ Thần càng lúc càng nhanh hơn, từ chậm rãi biến thành đi nhanh, biến thành chạy, từ chạy biến thành chạy nhanh, cuối cùng hầu như phi độn.

Cổ Thần không ngừng tiến về phía trước, đủ đi lại hơn mười canh giờ, đại địa mềm mại dưới chân vẫn chưa thấy đầu cùng, mà tốc độ của Cổ Thần hầu như đã đạt tới mức một bước nghìn dặm.

Vô luận Cổ Thần đi tới đâu, đại địa dưới chân luôn luôn là mềm mại, sờ vào nhất mềm dẻo.

Tuy rằng không gian hỗn độn bốn phía đều tràn ngập các loại lực lượng quy tắc vũ trụ, để trong lòng Cổ Thần tâm động không thôi, thế nhưng, Cổ Thần đối với thứ gì đó dưới chân cũng rất hứng thú.

Vô luận là cảm thụ tình huống thực tế hay là cảm giác của Cổ Thần đều thấy được, đại địa dưới chân có điểm kỳ quái, giống như lông chim của phi cầm, đại địa mềm mại giống như da lông của yêu thú, quả thực nghe chưa từng nghe, thấy chưa từng thấy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cổ Thần hoài nghi, Côn Ngô Giới có phải đã rơi vào mặt trên của vật thể nào đó rồi chứ không phải là một phiến đại địa.

Thế nhưng, kết quả sự tình dò xét được lại khiến Cổ Thần rất thất vọng, bởi vì Cổ Thần tiếp tục tiến về phía trước, phi độn cực nhanh ba ngày ba đêm, khoảng cách vượt qua chí ít lên tới hàng tỉ dặm, nhưng hắn vẫn không hề chạy ra khỏi phiến đại địa mềm mại dưới chân.

Cổ Thần hơi cúi người, mạnh mẽ giậm chân một cái, một cước đạp xuống dưới này, cho dù là đại địa tiên giới Cổ Hoang cũng khiến phương viên vạn dặm sụp đổ, nếu như tại vũ trụ phàm gian, một cước của Cổ Thần hầu như đã đạp nát một tinh cầu.

Thế nhưng thứ gì đó dưới chân vẫn không hề có một chút phản ứng, tựa hồ là một mảnh đại địa mềm mại.

"Vũ trụ chi tâm này thực sự đủ quái dị, tu sĩ không nhìn hấy, lực cảm ứng cũng không tản ra được, thần thức càng không thể, giống như người mù, hết lần này tới lần khác đại địa dưới chân càng kỳ quái như vậy, dĩ nhiên dẻo dai, mềm mại, nếu như không dùng con mắt quan sát thật tỉ mỉ, căn bản không biết là vật chất gì?"

Cổ Thần trực tiếp đặt mông ngồi xuống, mặt đất mềm mại ngồi thực ra rất thoải mái, nhưng Cổ Thần không giải thích được, đôi lông mày nhíu sát vẫn như cũ không thể tách ra được.

"Dù sao đi nữa, vũ trụ chi tâm này tràn ngập tất cả các loại lực lượng quy tắc vũ trụ, đối với ta mà nói quả thực là thiên đường tu luyện, hoàn toàn có thể ở chỗ này để quy tắc âm dương dung hợp hóa thành hỗn độn, khiến tu vi đột phá đạt tới cấp độ Nhị sinh Tam, như vậy ta mới có thể chân chính ngưng tụ thành một vũ trụ thuộc về bản thân mình, cho dù gặp phải Hồng và Thiên chi cổ thần cũng không cần phải sợ hãi, có thể đánh một trận phân cao thấp, so với việc giống như con ruồi không đầu dò xét trong vô địch, điên cuồng xông loạn, còn không bằng định tâm lại, ngay trong vụ trụ chi tâm bằng lực lượng quy tắc vô tận cấu thành, bế quan tu luyện, có thể, chờ khi tu vi của ta đề cao rồi, sẽ có chút cảm ngộ đối với vũ trụ chi tâm."

Suy nghĩ tới đây, Cổ Thần không vội vã tiếp tục dò xét tìm hiểu thứ mềm mại dưới chân là cái gì, là chuyện gì xảy ra, trong lòng cũng không sốt ruột muốn ra ngoài.

Một không làm, hai đã làm là tập trung, Cổ Thần ngồi dưới mặt đất, trực tiếp tìm hiểu lực lượng quy tắc vũ trụ trong hỗn độn bốn phía, tiến hành tu luyện.

Cổ Thần dung hợp với bản nguyên ngũ hành, là lực lượng quy tắc bản nguyên nhân.

Quy tắc ngũ hành là bản nguyên quy tắc, là bản nguyên vũ trụ, chỉ khi nắm giữ quy tắc ngũ hành mới có thể hoàn toàn nắm giữ được toàn bộ quy tắc vũ trụ.

Cổ Thần đối với lực lượng quy tắc vụ trong vũ trụ chi tâm quả thực làm ít công nhiều, tìm hiểu nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với Hồng.

Nhị sinh Tam là một quá trình vô cùng khó khắn, không chỉ cần phải có quy tắc âm dương dung hợp làm một phiến hỗn độn, cũng giống như hỗn độn trong vũ trụ chi tâm, tất cả các loại lực lượng quy tắc đều ngưng tụ một chỗ, tuy hai mà một, đồng thời còn phải hoàn thiện Bàn cổ đại đạo tới cấp độ càng cao hơn.

Quy tắc vũ trụ và Bàn cổ đại đạo của Cổ Thần cùng một nhịp thở, bất luận một lần tu vi đề cao đều phải dung hợp với Bàn cổ đại đạo, vì vậy độ khó vô cùng to lớn.

Thời gian dần dần trôi qua!

Cổ Thần ngồi bên trong hỗn độn, liên tục tìm hiểu, tu luyện, thời gian nhoáng lên, liền trôi qua hơn một trăm năm.

Đạo sinh Nhất, Nhất sinh Nhị, Nhị sinh Tam, Tam sinh vạn vật.

Nhị sinh Tam là cảnh giới cuối cùng trước Tam sinh vạn vật, đạt tới Nhị sinh Tam, tu vi hầu như đã đạt tới đỉnh, mười phần khó khăn, mà Tam vốn đại biểu cho vạn vật, ngược lại nước chảy thành sông, chỉ cần có thời gian diễn hóa là được, không cần phải tiêu tốn quá nhiều tâm tư.

Đủ qua hơn một trăm năm, Cổ Thần liên tục tìm hiểu lực lượng quy tắc vũ trụ trong hư không bốn phương tám hướng đều là hỗn độn, rốt cuộc trong lòng cũng bắt đầu có cảm ngộ.

Quy tắc âm dương, tương hỗ dung hợp thành một mảnh hỗn độn, trong vũ trụ chi tâm không quá khó khăn, bởi vì bốn phía đều là hỗn độn, bằng với một vật tham chiếu, tuy rằng vũ trụ của Cổ Thần và vũ trụ bản nguyên khác nhau, nhưng chung quy vẫn có xuất phát điểm từ bản nguyên ngũ hành, hoàn toàn có thể tìm hiểu hư không hỗn độn trong vũ trụ chi tâm dung hợp tạo thành hư không hỗn độn.

Về phần làm cách nào dung hợp Bàn cổ đại đạo, bước vào Nhị sinh Tam, độ khó lớn hơn rất nhiều, thời gian trăm năm, Cổ Thần mới dần dần nhận ra lực lượng khuyết thiếu của Bàn cổ đại đạo.

Bàn cổ đại đạo, tương lai bất diệt, quá khứ bất biến, hơn nữa kết nối với lực lượng tinh thần trong khổ hải hư huyễn, duy nhất chỉ thiếu hiện tại.

Quá khứ vẫn là quá khứ, sẽ không thay đổi, tương lai còn chưa phát sinh, chưa tồn tại, lực lượng cường đại chân chính hẳn là lực lượng hiện tại.

Quá khứ, hiện tại, tương lai… Đây chín là Nhị sinh Tam, đó là vĩnh hằng, đó là vô tận…

Chỉ có lực lượng vĩnh hằng, lực lượng vô tận mới có thể khiến Tam sinh vạn vật, diến hóa toàn bộ thế giới vũ trụ.

Hơn trăm năm mới lĩnh ngộ được phương hướng, nhưng Cổ Thần cũng vô cùng vui vẻ, con đường tu luyện, không sợ có bao nhiêu gian nan, chỉ sợ không có phương hướng, không có phương hướng sẽ không biết nên đi về phía nào.

Hiện tại có phương hướng, chỉ cần khắc phụ được khó khăn trên đường, không ngừng đi về phía trước là được.

Trong lòng Cổ Thần hiểu ra, lĩnh ngộ cũng thư sướng hơn rất nhiều, chỉ cảm thấy, phía trước một mảnh quang minh, chỉ cần có đủ thời gian, hắn nhất định có thể hoàn thành được con đường từ trước tới nay chưa có người đi qua.

Quá khứ, hiện tại, tương lai, đó là thời gian, nếu như Cổ Thần tu luyện tới cảnh giới Nhị sinh Tam, có thể nắm giữ được lực lượng quá khứ, hiện tại, tương lai, như vậy Bàn cổ đại đạo coi như thực sự đại thành, Cổ Thần đã bước vào điện phủ của quy tắc thời gian rồi.

Thời gian, sinh mệnh, là hai loại lực lượng huyền ảo nhất trong quy tắc vũ trụ, thậm chí còn trên quy tắc thiên địa, có thể tưởng tượng, nếu như Cổ Thần có thể bước vào điện phủ của quy tắc thời gian, thực lực sẽ đạt tới mức khủng bố như thế nào, cái gì là pháp tắc sinh mệnh đại viên mãn cực hạn, cái gì là quy tắc thiên địa, tất cả đều trở nên ảm đạm không ánh sáng.

Cho dù là Hồng và Thiên chi cổ thần, trước mặt quy tắc thời gian của Cổ Thần đều có chỗ thua kém.

Thời gian qua mau, ngày tháng thoi đưa.

Thoáng qua, lại hơn sáu mươi năm, đối với tu luyện Nhị sinh Tam, tìm hiểu quy tắc thời gian, hơn sáu mươi năm hầu như chỉ là trong nháy mắt, căn bản không có bao nhiêu tiên triển.

Thế nhưng, Cổ Thần một mực nhắm mắt tu luyện lại đột nhiên mở to hai mắt, bởi vì hắn cảm giác được, đại địa mềm mại dưới thân dĩ nhiên chuyển động rồi.

Đúng! Đích xác đang chuyển động!

Cổ Thần có thể thông qua tốc độ khí lưu trong hư không hỗn độn phán toán ra, đại địa mềm mại dưới thân chuyển động rồi, đồng thời, tốc độ chuyển động càng lúc càng nhanh hơn, bởi vì khí lưu trong không gian hỗn độn càng lúc càng lưu chuyển nhanh hơn.

Vừa mới bắt đầu, một lần hô hấp, đại địa mềm mại dưới thân mới chỉ di động được hơn mười dặm, rất chậm rãi, biến thành hơn trăm năm, hơn nghìn dặm, mấy nghìn dặm, trên vạn dặm…

Đại địa mềm mại dưới thân không biết rộng lớn tới mức nào, thế nhưng trong hư không hỗn độn kiên cố không gì sánh được, di động lại cưc kỳ dễ dàng, cuối cùng dĩ nhiên đạt tới tốc độ kinh khủng một lần hô hấp trên mười vạn dặm.

Khí lưu trong hư không trở nên vô cùng cấp tốc, cơn gió sản sinh ra hầu như có thể thổi chết một cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp.

Vũ trụ chi tâm, gió sản sinh trong hư không hỗn độn không phải là gió bình thường, mà là phong chi quy tắc, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp cũng khó có thể chống đối.

Bất quá, hiển nhiên Cổ Thần không phải là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp có thể so sánh được, hắn đứng lên, mặc kệ đại địa mềm mại dưới chân di động với tốc độ bao nhiêu, Cổ Thần đều giống như dưới chân mọc rễ, đứng tại chỗ cũ, thân thể không động không lung lay, mặc cho phong chi quy tắc thổi trúng có bao nhiêu mãnh liệt cũng không thể khiến hắn tổn thương mảy may.

Đại địa mềm mại dưới chân còn đang tăng tốc!

Cuối cùng, đạt tới tốc độ một lần hô hấp di động trăm vạn dặm, ngay cả hư không gian kiên cố như hư không hỗn độn cũng giống như sắp bị xé nát, lúc này mới bảo trì tốc độ, không tiếp tục tăng tốc.

Cổ Thần liên tục tìm hiểu trong hư không hỗn độn hơn một trăm sáu mươi năm, đối với các loại lục lượng quy tắc trong vũ trụ chi tâm đã lĩnh ngộ được không ít, cũng đã có thể dung hợp với hư không hỗn độn bốn phía với phạm vi tương đối nhỏ, lự cảm ứng có thể chỉnh hợp với lực lượng quy tắc vũ trụ, cuối cũng không tiếp tục giống như người mù.

Lực cảm ứng của Cổ Thần tản ra, tuy rằng không gian cảm ứng được rất không trọn vẹn, nhưng tốt hơn nhiều so với trên mặt luôn luôn có một lớp vải đen che mắt, so với lúc trước lực cảm ứng không thể kéo dài ra nửa điểm, tình huống khá hơn rất nhiều.

Tuy rằng không trọn vẹn, nhưng lực cảm ứng của Cổ Thần chí ít đã tản ra được chí ít mười vạn dặm, lúc này mới phát hiện ra, ngoại trừ đại địa mềm mại dưới chân, kỳ thực tất cả các địa phương khác đều là hư không hỗn độn do lực lượng quy tắc vũ trụ ngưng tụ hình thành.

Đại địa mềm mại dưới chân không biết là muốn tới nơi nào, dù sao Cổ Thần trong vũ trụ chi tâm không có nửa điểm cảm giác phương hướng.

Nếu như Cổ Thần muốn tự mình phi độn trong vũ trụ chi tâm, một lần hô hấp là khoảng cách nghìn dặm, đây là cực hạn, theo đại địa mềm mại dưới chân, tốc độ di động hoàn toàn không thể so sánh được.

Mặc dù di động cực nhanh, phong chi quy tắc sản sinh ra công kích mãnh liệt đối với Cổ Thần, thế nhưng Cổ Thần trong hư không hỗn độn xuyên toa cực nhanh, đồng thời, tiếp xúc với lực lượng quy tắc càng lúc càng nhiều, tìm hiểu đối với lực lượng quy tắc và dung hợp quy tắc âm dương càng nhanh hơn rất nhiều.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua.

Đại địa mềm mại dưới chân Cổ Thần tròn mười ngày mười đêm không hề có chút dấu hiệu dừng lại.

Thấy hư không hỗn độn xuyên toa, tốc độ tu luyện nhanh hơn, Cổ Thần không tiếp tục quản đại địa mềm mại dưới chân vì sao lại di động, chậm rãi ngồi xuống, hai tay kết pháp ấn, đặt trước ngực, trên đan điền, tiếp tục tu luyện.

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt…

Một năm trôi qua…

Mười năm trôi qua…

Trăm năm trôi qua…

Đại địa mềm mại dưới chân Cổ Thần đủ đi động tròn một trăm năm vẫn không hề có một chút dấu hiệu dừng lại, trong thời gian một trăm năm này, không lúc nào không thấy tốc độ một lần hô hấp trăm vạn dặm tiến hành đi động cực nhanh.

Mà Cổ Thần trong một trăm năm này, thành quả tu luyện thu được so với hơn sáu mươi năm trước nhiều hơn không chỉ mười lần, hầu như tương đương với tĩnh tu hơn sáu trăm năm, nói cách khác, tu luyện trên phiến đại địa mềm mại di động cực nhanh, so với tu luyện lúc bình tĩnh, đủ nhanh hơn không chỉ mười lần.

Trăm năm trôi qua, đại địa mềm mại vẫn không dừng lại, vẫn di động rất nhanh như trước.

Những năm gần đây, đến tột cùng là di động với khoảng cách bao nhiêu, đến tột cùng đã đi qua những địa phương nào của vũ trụ chi tâm, Cổ Thần một mực không biết, chỉ biết là, dung hợp đối với quy tắc âm dương cùng với tìm hiểu hiện tại có tiến triển trực kỳ nhanh.

Một trăm năm!

Hai trăm năm!

Ba trăm năm!

Theo Cổ Thần đối với quy tắc âm dương càng lúc càng dung hợp, dần dần, trong đan điền bắt đầu xuất hiện một tia khí tức hỗn độn, điều này khiến Cổ Thần và hư không hỗn độn bốn phía càng lúc càng hòa hợp hơn, lực cảm ứng có thể tản ra càng lúc càng xa.

Từ mười vạn dặm… Đến trăm vạn dặm… Cuối cùng đến nghìn vạn dặm… Hàng tỉ dặm…

Đại địa mềm mại dưới chân đi động cực nhanh suốt năm trăm năm, khí tức hỗn độn trong cơ thể Cổ Thần càng lúc càng nhiều, lực cảm ứng của Cổ Thần truyền được càng lúc càng xa, rốt cuộc đã đột phá mấy tỉ dặm, đạt tới cấp bậc mấy chục tỉ dặm.

Thế nhưng, dưới lực cảm ứng của Cổ Thần, đại địa mềm mại dưới thân vẫn không tìm thấy đầu cùng, tựa hồ vô biên vô hạn, hàng chục tỉ dặm, cho dù là một khỏa tu chân tinh cỡ lớn cũng không có diện tích như thế này.

Huống chi, tu chân tinh cỡ lớn là hình cầu, mà đại địa dưới chân Cổ Thần lại không giống như hình cầu, tựa hồ thực sự là một khối bằng phẳng vuông vắn, là địa địa vô biên vô hạn.

Tốc độ di động của đại địa mềm mại dưới chân càng nhanh, Cổ Thần càng thêm vui vẻ, nắm chắc thời gian tu luyện, không lãng phí một chút thời gian.

Theo sự di động của đại địa mềm mại dưới chân, Cổ Thần có thể cảm giác được, lực lượng quy tắc bốn phía càng lúc càng cường đại, thậm chí, thỉnh thoảng có quy tắc thời gian hoặc là quy tắc thiên địa, quy tắc sinh mệnh thuần túy xuất hiện, tuy rằng phạm vi vô cùng nhỏ bé, nhưng đối với quá trình tu luyện của Cổ Thần, hiệu quả thúc đẩy mười phần to lớn.

Nhất là quy tắc thời gian, chỉ cần Cổ Thần bắt được một tia cũng có thể khiến tìm hiểu quy tắc thời gian của hắn càng thêm hoàn thiện.

Lực lượng thời gian quá khứ và tương lai, Cổ Thần đã nắm giữ không sai biệt lắm, duy nhất chỉ có lực lượng hiện tại, Cổ Thần tìm hiểu lần đầu, trước khi quy tắc âm dương dung hợp thành hỗn độn, muốn hoàn toàn nắm giữ được lực lượng hiện tại, đạt tới cảnh giới Nhị sinh Tam, hầu như không có khả năng hoàn thành.

Tám trăm năm…

Đại địa mềm mại dưới thân vẫn di động cực nhanh như cũ, không hề có mảy may dấu hiệu ngừng lại.

Trải qua tám trăm năm tu luyện, rốt cuộc Cổ Thần đã hoàn thành dung hợp quy tắc âm dương, trong đan điền, quy tắc âm dương đã hoàn toàn biến mất không thấy, chỉ còn lại một mô hình hỗn độn, mô hình hỗn độn này, vạn vật có thể dung nạp, tất cả lực lượng quy tắc Cổ Thần có thể nắm giữ, bao gồm lực lượng quy tắc ngũ hành, đều đã hoàn toàn dung nhập vào trong mô hình hỗn độn này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio