Chàng Rể Cực Phẩm

chương 1323: hóa ra là con gái của tên ranh kia

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tự tìm đường chết!”

Sắc mặt của sáu Chân Thần rất khó coi, sáu người bọn họ liên thủ với một cô bé, vốn dĩ đã là chuyện rất mất mặt rồi, bây giờ chẳng những không làm gì được cô bé mà còn bị thương, đây thật sự là một chuyện vô cùng nhục nhã.

Bọn họ chuẩn bị ra tay một lần nữa. “Vô dụng”.

Nhưng phía sau lại vang lên một giọng nói lạnh lùng, một bàn tay to đánh thẳng về phía Nguyên Tú Nhi.

“Bỉ ổi!”

“Có cao thủ Thiên Thần cảnh ra tay rồi!”

“Không ngờ người của Vô Cực Tông lại không biết xấu hổ đến thế!” ! Những tiếng la ngạc nhiên vang lên.

Sắc mặt Nguyên Tú Nhi cũng trở nên nặng nề, quanh người lấp lánh ánh vàng, bây giờ muốn tránh thoát đã không còn kịp nữa rồi, chỉ có chống lại mới có cơ hội thắng thôi.

“Bắc Cực, ông dám!”

Lăng Thiên Nhai vẫn luôn chú ý đến chiến trước, ông là cao thủ Thiên Thần, không thể tùy ý ra tay, nhưng bây giờ cao thủ bên phía Vô Cực Tông ra tay trước, ông ta ra tay cũng không xem là phá quy tắc.

Lăng Thiên Nhai đánh một chưởng về phía Bắc Cực Chân Nhân, tiến lên nghênh đón.

Ầm!

Tu vi của Lăng Thiên Nhai không bằng Bắc Cực Chân Nhân, lại thêm việc vội vàng nghênh chiến, bị Bắc Cực Chân Nhân đánh bay ra ngoài!

Phụt!

Lăng Thiên Nhai phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn đầy áy náy, Tùng Tuyền Tông của ông là được Lâm Ẩn cứu, nhưng bây giờ Bắc Cực Chân Nhân ra tay với đệ tử của Lâm Ẩn, ông lại không thể cứu được.

Dù một chưởng kia đã bị ông làm giảm đi năm phần mười uy lực, nhưng một Chân Thần sơ kỳ không thể nào chịu đựng được.

“Vô Cực Tông đúng là không biết xấu hổ!”

Phe liên minh của Thiên Hoang truyền đến tiếng hừ lạnh.

Một ánh bạc bao quanh Nguyên Tú Nhi, đưa cô bé rời khỏi chiến trường.

“Đây là?”

Có lão quái vật híp mắt, mơ hồ nhìn thấy hai cô gái nghiêng nước nghiêng thành đi tới từ cách đó không xa, một người trong đó trên trán mọc một đôi sừng rồng tinh tế, một người khác có mái tóc bạc trắng.

Yêu Hoàng Xích Long của Yêu Hoàng cung của Thiên Hoàng bảo vệ sau lưng hai người họ.

Lúc này, bốn năm cao thủ Thiên Thần cảnh của Vô Cực Tông đứng ra, đều lạnh lùng nhìn phe liên minh của Thiên Hoang.

“Chỉ với các người ư?”, Lý Tiểu Linh lạnh lùng nói, hồn đăng của Lâm Ẩn ở Long phủ vẫn chưa tắt, bọn họ đều tin bố cô ấy chưa chết, có lẽ là bị thương nặng vì trận chiến đó, bây giờ còn đang dưỡng thương.

“Thiên Lạc, đừng nói nhảm với bọn họ, lần này chúng ta đến đây không phải vì tiêu diệt hết bọn họ sao?”, cô gái có sừng rồng hờ hững nói: “Đợi đến khi tiêu diệt hết bọn họ thì sẽ có thời gian tìm Lâm Ẩn thôi”.

“Xích Long, ngươi đi giải quyết bọn họ đi!”

“Vâng, công chúa!”, Xích Long đường đường là Yêu Hoàng của Yêu Hoàng cung lại vô cùng cung kính trước một cô bé.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio