*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Này!" Ngay lúc này, toàn bộ mọi người đều phát ra một tiếng kinh ngạc.
"Thành công rồi?" "Làm sao có thể được? Cậu ta có tiên trả một trăm bốn mươi nghìn tỷ thật sao?!" Lúc này người của tập đoàn tài chính Phong Phú đều sợ đến mức suýt ngồi bệt xuống đất.
Chiếc gạt tàn trong tay George rơi một "bịch”
lên thảm trải sàn.
Chuyện này...
Vừa đến Đại Hạ, làm sao lại gặp phải một tên nhà giàu đỉnh cao như vậy? Người kinh ngạc nhất phải là Trịnh Tuyết Dương.
Tối qua Bùi Nguyên Minh bảo nhà họ Nạp Lan đưa làng du lịch cho anh, việc này cô còn có thể gắng gương mà hiểu được.
Nhưng mà giờ lại có thể lấy ra được một trăm bốn mươi nghìn tỷ để mua tập đoàn Đế Hào? Anh lấy tiền đâu ra? Tiền tiêu vặt mình đưa cho anh, có góp thế nào cũng không thể đến một trăm bốn mươi nghìn tỷ được! Không đợi Trịnh Tuyết Dương chấn động xong xuôi, một người nhân viên chính quyền Dương Thành đã cung kính nói: "Anh Nguyên Minh, phiền anh theo chúng tôi xuống hậu trường, giải quyết một số thủ tục!" Rất rõ ràng, người nhân viên này muốn đưa Bùi Nguyên Minh rời đi, cậu ta không muốn nhìn thấy cuộc đánh cược của hai bên tiếp tục.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thàn nhiên mà nhìn cậu ta, nói: "Quên nói, tập đoàn Đế Hào là tôi mua tặng cho vợ tôi, thủ tục cứ để cô ấy đi làm là được.
"Cái gì? Đưa cho vợ cậu ta?" "Vợ cậu ta cũng quá hạnh phúc đi? Được nguyên tập đoàn Đến Hào làm quà tặng?”
Toàn bộ đều chấn động.
Trịnh Tuyết Dương cũng trợn mắt há mồm.
Lúc này cô cũng không biết nói cái gì cho tốt.
Trước đây Bùi Nguyên Minh nói, sẽ nghĩ biện pháp làm cho cô tại ra được một đế quốc thương mại, cô cho rằng Bùi Nguyên Minh đang nói đùa mà thôi.
Nhưng mà người đàn ông này, nói được làm được! "Chồng à, chúng ta đi thôi”
Trịnh Tuyết Dương nhỏ tiếng nói, cô cũng có rất nhiều điều muốn hỏi.
"Không vội: Bùi Nguyên Minh cười cười.
Sau đó anh quay người lại nhìn George, nhàn nhạt cười: "Còn nhớ cuộc đánh cược của chúng ta không?”
Sắc mặt George đã tái nhợt rồi.
Mọi người xung quanh bày ra biểu cảm cười như không cười.
Còn có người nhíu mày nhìn Bùi Nguyên Minh, bọn họ cũng không tin tên này lại dám giết
- -----------------