Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 1658

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Chả hiều kiểu gì.”

“Sư huynh, người của Thanh Hà Đường đang bôi nhọ người sao?”

“Quá đáng ghét.”

Đám đệ tử của Cổ Linh Đường đều rất phẫn nộ.

“Sư huynh, em thấy anh phải cho đám người của Thanh Hà Đường một bài họ mới được, để chúng nó khỏi dám tiếp tục giao chiến nữa.” Trịnh Đan cười khẽ, nhìn Thiếu Minh một cái, nói.

“Em nói có lí lắm, nếu đã thế rồi sẽ không hạ thủ lưu tình nữa, tứ người này, tự tay anh sẽ đánh gãy.”

Thiếu Minh đi lên phía trước, hai mắt nhìn chằm chằm Lâm Dương, trong mắt có tia tức giận.

Hắn rất tức giận.

Bên đối phương lại cho một tên vô danh tiều tốt đến giao thủ với hắn, chính là đang làm nhục hắn.

“Có thể bắt đầu chưa?” Hắn hét lên.

Tưởng Xà nhìn Lâm Dương nói: “Anh Lâm, anh chuẩn bị xong chưa?”

“Ừm.” Lâm Dương gật đầu.

“Vậy được, cuộc chiến bắt đầu.”

Tưởng Xà hét lên.

Lời vừa dứt, Thiếu Minh lập tức bước từng bước lớn về phía Lâm Dương.

Hắn không dùng chiêu thức hiếm có cổ quái gì, cũng không dùng thân thủ nhanh nhẹn như chớp của mình, chỉ Ø phía Lâm Dương như thế.

Nhưng mỗi một bước đều truyền ra cảm giác áp lực không tả nổi.

Đây chính là uy thế của Thiếu Minh.

Chính là uy thế của thiên tài số một cLâm Dương.

Nhưng.

Đối diện với uy thế này, Lâm Dương lại chẳng có động tác gì, khiến mọi người rất bất ngờ.

Cả thân thể anh như người không có việc gì, chỉ đứng ở chỗ cũ.

Dường như còn chẳng thèm nhìn Thiếu Minh.

Những người xung quanh cũng rất kinh ngạc.

Chẳng lẽ người này không biết sự lợi hại của Thiếu Minh sư huynh sao.

Một số người bắt đầu suy nghĩ.

Thiếu Minh cũng không phải ngoại lệ.

Nhưng hắn đã khôi phục lại tỉnh thần rất nhanh, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn, đấm một phía về phía vai của Lâm Dương.

Hắn ta chuần bị đánh nát tứ chỉ của Lâm Dương trước, sau đó thì mới giày vò anh từ từ, bôi xấu hắn, khiến người của cả Thanh Hà Đường biết rằng hậu quả của việc chọc giận hắn là gì.

Nhưng nắm đấm của hắn lại bị một bàn tay nắm lấy một cách dứt khoát.

Bộp.

Tiếng động kì lạ vang lên.

Nắm đấm không thế tiếp tục tiến lên.

“Cái gì?”

Hơi thở của Thiếu Minh run lên.

Những người xung quanh cũng ra.

Thiếu Minh lại thử dùng lực mạnh hơn.

Nhưng vẫn vô ích.

Bàn tay ấy giống như bức tường, ngăn chặn nắm đấm không thể tiến lên.

Sao lại thế được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio