Chương :
“Đoán đúng một nửa!”
“Hửm?” Anh nhìn cô ta.
“Lần này tôi tới đây, cũng không phải để đòi hỏi ở anh bất cứ thứ gì, mà là đại diện cho nhà họ Lâm chúng tôi tới đàm phán với anh” Cô ta đáp.
“Đàm phán cái gì?” Anh hỏi.
Cô ta búng tay một cái.
Người bên cạnh lập tức lấy ra một tập tài liệu, sau đó đặt lên bàn.
Lâm Tuyết Lạc đẩy tập văn kiện đó đến trước mặt anh.
“Nhà họ Lâm chúng tôi muốn bảo vệ những người bên cạnh bác sĩ Lâm.” Cô ta đáp.
“Bảo vệ?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
Đây không phải là chồn đi bảo vệ gà hay sao?
Lâm Dương nhíu mày, cầm tập văn kiện lên rồi nhìn.
Một lát sau, anh mới bừng tỉnh và hiểu ra.
“Bác sĩ Lâm, nhà họ Lâm chúng tôi cũng xem như có chút hiểu biết về thôn Dược Vương. Mấy năm trước, nhà họ Lâm chúng tôi đã từng hợp tác với thôn Dược Vương một lần, nên cũng biết được không ít. Dựa theo ước tính của chúng tôi thì trong trận đấu y thuật lần này, anh sẽ thua không nghỉ ngờ gì nữa, không chỉ thua, mà còn mất mạng nữa. Suy cho cùng thì thôn Dược ch Vương hiện tại cũng không phải nổi tiếng thiên hạ vì cứu người, mà là vì độc thuật giết người khiến mọi người sợ hãi. Thất bại lần này đồng nghĩa với cái chết của anh. Nhưng anh vừa chết, Dương Hoa và học viện phái Nam Y lớn như vậy chắc chăn sẽ bị các thế lực mạnh ở khắp nơi xâu xé. Cơ nghiệp mà anh vất vả gây dựng nên này cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát. Tuy nhà họ Lâm chúng †ôi từng có hiềm khích với bác sĩ Lâm, nhưng với loại chuyện này, chúng tôi thực sự không nhẫn tâm. Cho nên bác sĩ Lâm, chúng tôi muốn hợp tác với anh. Nếu anh đồng ý, sau khi anh chết, nhà họ Lâm chúng tôi sẽ có toàn quyền tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của anh! Chúng tôi sẽ chia một phần cổ phiếu cho những người bên cạnh anh xử lý, cũng sẽ đảm bảo an toàn cho bọn họ, để bọn họ không phải lo cơm áo trong nửa đời còn lại!
Bác sĩ Lâm, anh cảm thấy thế nào?”
s NI “ Lâm Tuyết Lạc nhìn Lâm Dương một cách lạnh lùng.
Anh không hề hé răng, mà chỉ lặng lẽ nhìn cô ta, thật lâu mới đáp: “Sao thế? Nhà họ Lâm các người cảm thấy lần này tôi sẽ chết không nghỉ ngờ gì sao?”
“Đây là kết quả sau khi chúng tôi phân tích, anh sẽ không có một chút phần thắng nào hết. Hơn nữa, tôi tin, chỉ cần là người từng tiếp xúc với thôn Dược Vương, chắc chắn cũng sẽ có suy nghĩ giống như tôi.” Cô †a đáp.
“Thú vị đấy! Nhưng nhà họ Lâm các người làm vậy, chẳng khác nào lừa đảo để được hưởng lợi cả, vậy liệu có phải không được công bằng với tôi hay không?” Anh cười hỏi.
“Không công bằng ư?” Cô ta nhíu mày: ch tạ “Người chết còn nói đến công bằng hay không công bằng làm gì?”
“Nếu tôi thắng trận quyết đấu y thuật này thì sao?”
“Đây chẳng qua chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi!”
“Nếu đã như vậy, chẳng bằng chúng ta cùng cược một trận đi” Lâm Dương nhìn cô ta và nói.
“Bác sĩ Lâm, con người tôi ghét nhất là những vụ cá cược không có ý nghĩa! Việc này chỉ lãng phí sức lực và thời gian của mọi người mà thôi!”
“Cô đang lợi dụng tôi, đối với tôi mà nói nó có ý nghĩa sao?” Anh hỏi lại.
Lâm Tuyết Lạc hừ lạnh một tiếng: “Lợi dụng? Bác sĩ Lâm, nhà họ Lâm chúng tôi là đang giúp anh đấy! Anh chết rồi thì những người bên cạnh anh cũng sẽ chẳng một ai có kết cục tốt đẹp! Đám người như Mã Hải, Huỳnh Lâm, Thủy Bình Vân nhất định sẽ chết rất khó coi. Và mấy người Kỳ Vân, Đinh Văn Vượng cũng thế, còn cả cô Tô Nhan đó của anh nữa! Cô ta chắc chắn sẽ là người thê thảm nhất, không ai bảo vệ bọn họ, bọn họ đều sẽ phải chết cùng anh! Bây giờ nhà họ Lâm chúng tôi bằng lòng giúp anh bảo vệ bọn họ, anh lại còn nói việc này không có ý nghĩa, lẽ nào anh hy vọng bọn họ sẽ đi chết cùng anh hay sao?”