Chương :
“Cái gì?”
Tống Văn Trung trợn tròn mắt.
“Vậy mà cậu ta phong châm chỗ tử huyệt trước tiên?”
Trương Quốc Hùng đứng bật dậy, kinh hoàng kêu lên.
“Thì ra là thế! Người này che tử huyệt chỗ bụng trước, lấy phương thức linh hoạt đâm kim châm cứu vào, phương thức này gây ra thương tổn rất thấp đối với cơ thể, như vậy dẫn đến kim châm cứu của Tống Văn Trung không thể thông qua tử huyệt mà phá hoại mạch máu của người này… Kỹ thuật châm cứu của người này, quả nhiên là bất phàm!”
Vẻ mặt người đàn ông trung niên âm trầm, nhỏ giọng nói.
“Chỉ tiếc, cho dù anh đề phòng kim châm cứu của tôi, nhưng cũng cách cái chết không xa rồi!” Tống Văn Trung hít sâu một hơi, khôi phục lại, mỉm cười nói.
“Vì sao lại nói như thế?”
Lâm Dương nhíu mày hỏi.
“Bây giờ anh cảm nhận cơ thể anh một lượt đi, xem có phải cảm thấy toàn thân rất nóng hay không?” Tống Văn Trung cười nói.
“Đúng vậy.” Lâm Dương lạnh nhạt nói.
“Ha ha ha, những kim châm lúc trước đã hạ một tầng viêm độc trên cơ thể anh, tầng viêm độc này không tạo ra thương tổn quá lớn đối với anh, nhưng nó có tác dụng dẫn độc! Cây châm thứ hai kia, cho dù không thể giết được anh, nhưng mà hạ tầng viêm độc thứ hai lên người anh, tầng viêm độc thứ hai này, đã có thể phá được cơ thể bách độc bất xâm của anh rồi! Nếu như tôi hạ một tầng viêm độc nữa, cho dù không đâm trúng tử huyệt, anh cũng sẽ phải chết không thể nghi ngời Tống Văn Trung mỉm cười, cất bước đi về phía Lâm Dương.
Đôi mắt Lâm Dương nheo lại.
“Bác sĩ Lâm! Kết thúc đi!”
Tống Văn Trung quát khẽ, đột nhiên hai tay lướt qua vải đựng châm.
Xoetl Vải đựng châm trực tiếp bị xé nát.
Kim châm ở phía trên lập tức bùng nổ, sau đó hóa thành một cái lưới lớn, bao trùm lấy Lâm Dương.
Số lượng kim châm cứu lần này e rằng gần chục ngàn.
Toàn thân mọi người có mặt ở đây căng cứng.
Người xem ở trước màn hình hoa cả mắt.
Rất nhiều người bị màn kim châm cứu che chắn, chỉ có thể thấy ánh sáng lấp lánh do kim châm cứu tỏa ra trước màn hình.
Cảnh tượng đó giống ống nhòm nhìn ngân hà trong trời đêm.
Xa hoa, ánh sáng ngọc lóa mắt.
Mà Lâm Dương ở dưới “ngân hà”, né tránh kiểu gì đây?
Nếu như bị thêm ba tầng viêm độc, Lâm Dương sẽ phải chết không phải nghi ngờ.
Tống Văn Trung muốn thông qua một kích này kết thúc trận quyết đấu!
Mọi người ngơ ngẩn nhìn, không dám thở mạnh một hơi nào.
Đây là một chiêu cuối cùng rồi!
Vẻ mặt Lâm Dương lạnh lùng, nhìn chằm chằm vô số kim châm cứu kia, còn có Tống Văn Trung cũng đang xông tới!
Anh thấy được Tống Văn Trung đang nhếch miệng cười.
Còn có trêu tức ở sâu trong đôi mắt anh a.
Nhưng mà anh không có một chút kích động.
“Tống Văn Trung! Đây là toàn bộ thực lực của thôn Dược Vương sao?”
“Nếu là như vậy, vậy thật sự khiến người †a thất vọng!”