Chương :
Máu tươi đầm đìa, cảnh tượng này khiến người ta vô cùng sợ hãi.
“Á”
Không ít người ở hiện trường kêu lên sợ hãi.
Hiện trường sôi trào cỡ nào!
“Nhanh, nhanh mở phát trực tiếp! Mau mở camera Một phóng viên đột nhiên lấy lại tinh thần, nhịn xuống sợ hãi, vội vàng kêu lên với người bên cạnh.
Tin tức mới như vậy anh ta không muốn bỏ qual Nếu quay lại rồi, đủ kiếm no mắt, tin tức này của anh ta tất sẽ nổ mạnh, đến lúc đó thăng chức tăng lương thì không nói, thanh danh của anh ta cũng lan truyền rộng rãi!
“Chuyện này… Chuyện này… Chuyện này không được tốt lắm đâu, bác sĩ Lâm vừa mới nói rồi, bảo chúng ta không được quay lại nữa… Nếu chúng ta tiếp tục quay, vậy anh ấy…” Nhiếp ảnh gia ở bên cạnh do dự rồi.
“Anh quản anh ta làm gì? Hơn nữa vừa rồi anh không nghe phó hội trưởng Trương Quốc Hùng nói sao? Bác sĩ Lâm sống không được lâu đâu, nếu đã là một người sắp chết, còn để ý thanh danh làm gì? Hơn nữa chúng †a không quay, những người khác sẽ quay, đến lúc đó tin tức độc nhất vô nhị bị người khác đoạt thì làm sao bây giờ? Anh không = ⁄ muốn mua nhà à? Anh không muốn đổi xe sao? Anh không muốn sống cuộc sống giàu sang đúng không?” Phóng viên kia nghiêm túc nói.
Nhiếp ảnh gia do dự một lát, nhìn xung quanh một lát, phát hiện không ít người đã để cameras lên giá lần nữa, lúc này nghiến răng một cái, lập tức vươn tay bật cameras.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói rét lạnh vang lên.
“Các vị, tôi khuyên các vị đừng làm như vậy thì tốt hơn! Nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng đấy.”
Mọi người ngẩn ra, nhìn lại, mới phát hiện Dịch Quế Lâm dẫn theo người của Kỳ Lân Môn đi tới.
“Ông muốn làm gì? Tôi nói cho ông biết, công chúng có quyền biết tình hình sự kiện – “ này! Chúng tôi là người của truyền thông, chúng tôi có thể quay!” Người lúc trước vội vàng la lên.
“Nhưng bây giờ các người đang xâm phạm quyền riêng tư của chúng tôi! Nơi này là nơi tư nhân, người đâu, đưa bọn họ ra ngoài đi!”
“RõI” Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé cả nhà!
Người của Kỳ Lân Môn xông lên trước, tịch thu toàn bộ thiết bị của đám truyền thông này, cũng đuổi bọn họ ra khỏi học viện Phái Nam Y.
“Ông đợi đó! Tôi nhất định sẽ viết bài đặc biệt! Tôi muốn các ông đẹp mặt!” Một phóng viên thở hổn hển rống to.
“Vậy cậu có thể thử xeml”
Dịch Quế Lâm lạnh lùng nói, sau đó đóng cửa lại.
Người ở bên ngoài không biết sao lại thế này, nhìn thấy đám phóng viên đều chạy ra ngoài hết, thậm chí ngay cả người của chính phủ cũng không ngoại lệ, lúc này tràn ngập tiếng bàn tán xôn xao, vội vàng vây quanh hỏi.
“Đang giết người nha! Bên trong đang giết người! Bác sĩ Lâm điên rồi!” Người lúc trước hét lớn.
“Điên rồi sao?”
“Chuyện này… Sao lại có chuyện này được? Vừa rồi xem trực tiếp, không phải bác sĩ Lâm thẳng sao?”
“Có cần báo cảnh sát hay không?”
“Chắc chăn cần phải báo rồi! Nếu không thì bên trong sẽ máu chảy thành sông mất!”
“Rốt cuộc là bên trong đã xảy ra chuyện gì?”
“Nhanh trèo tường đi vào xem đi!”
Mọi người không ngừng la lên, hiện trường hoàn toàn sôi trào rồi.
Nhưng mà người ở bên trong không để ý tới những chuyện này.
Những người chém người của thôn Dược Vương thành hai nửa trực tiếp chắn trước mặt Lâm Dương, không nhúc nhích chút nào, giống như vách tường.