Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 2043

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Không ai sẽ đoán ra được vậy mà có người dám can đảm tập kích thôn Dược Vương!

Đúng là ăn tim gấu mật hổi “Rốt cuộc những người này là ai?”

Niệm Sinh chạy tới, nhìn cửa thôn hỗn loạn vô cùng tức giận.

“Không biết, mỗi người đều đeo mặt nạ, dường như có người nào ngã xuống sẽ lập tức đưa đi, tuyệt đối không để lại thi thể!

Chúng ta không có cách nào biết được thân phận thật của bọn họ!” Người bên cạnh nói.

“Đây chắc chắn là tập kích có dự mưu, chỉ tiếc tuy đám người kia nhiều người, nhưng không làm gì được thôn Dược Vương chúng ta! Đi, mở đại trận ngũ độc ra!” Niệm Sinh quát: “Hôm nay tôi muốn đám người này có đến mà không có về!”

“Vâng!”

Người bên cạnh chạy xuống.

Một lát sau, mặt đất chỗ cửa thôn Dược Vương đột nhiên nứt ra, giống như cơ quan nào đó được mở, lượng lớn khí sương màu tím, màu đỏ, màu lam phun trào từ bên trong ra ngoài.

Hai tòa kiến trúc giống như trạm gác đặt ở lối vào thôn cũng bắt đầu di chuyển, để lộ chiếc quạt khổng lồ được lắp đặt ở bên trong.

Vù vù vù vù…

Quạt chuyển động.

Những sương mù dũng mãnh lao ra này mm lập tức theo quạt thổi về phía đám người bên ngoài thôn.

Phàm là người bị sương khói này tiếp xúc, da thịt ở mặt ngoài sẽ bị ăn mòn.

“ÁI”

Đám người phát ra tiếng kêu thảm thiết, cả đám nằm trên đất lăn lộn, hai tay điên cuồng cào cấu cơ thể bị nhiễm độc, gãi từng miếng da xuống.

Những khói độc này giống như axit sunfuric, có thể ăn mòn toàn bộ.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Cảnh tượng giật mình.

“Lại rút! Lại rút!”

Có tiếng gọi ầm ï truyền ra.

Mọi người liều mạng lùi về sau.

Vẫn luôn lùi ra khỏi phạm vi khói độc lượn lờ, đối phương mới dừng lại.

Người của thôn Dược Vương cũng không đuổi theo, dù sao đối phương người đông thế mạnh, không có đại trận khói độc che chở, tùy tiện xông ra, chắc chắn sẽ toi mạng.

Kết quả là, người hai bên đứng sóng đôi ngăn cách qua khói độc.

“Tông môn thế tộc tâm thường, không có khả năng có nhiều người mạnh như thế…

Các người là ai?” Niệm Sinh đi ra, lớn tiếng la lên với đám người phía trước.

Nhưng mà… Đám người đeo mặt nạ ở phía đối diện không có một ai trả lời.

Người của thôn Dược Vương vô cùng hoang mang.

“Sao thế? Chư vị đều câm điếc à? Hay là các người không dám tùy tiện phát ra tiếng, sợ bị lộ thân phận? Cả đám đeo mặt nạ dấu đầu hở đuôi, đúng là đám chuột nhắt!” Niệm Sinh hừ lạnh nói.

Nhưng những người này không buồn bực không giận, vẫn không hé răng như cũ.

Niệm Sinh cau mày, nghiêng đầu nói: “Đi thông báo cho các trưởng lão, bảo bọn họ dẫn người đánh bọc từ phía sau, phải bắt giữ hết đám người này! Tra rõ thân phận của bọn họi”

“Yên tâm đi ngài Niệm Sinh, chư vị trưởng lão đã dẫn người âm thầm qua đây, đến lúc đó chư vị trưởng lão truyền tin tới, chúng ta sẽ trước sau tấn công, đám người kia một người cũng không chạy thoát được!”

Người bên cạnh cười nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio