Chương :
“Nếu không phải do mày thì, cậu và anh họ của tao sẽ chết sao? Tất cả là do con khốn mày giở trò! Tao nhất định phải dạy dỗ mày!”
Cô Thiên Tuệ kia tức giận mắng chửi.
Sau đó, cô ta cầm lấy một hòn đó bên cạnh, đập vào đầu Tô Vũ Nhi.
Tô Vũ Nhi giật mình, nhanh chóng muốn tránh đi.
Sắc mặt của hai người bên cạnh kia cũng trở nên âm trầm, vội vàng chạy tới ngăn cả.
Cô Thiên Tuệ này cũng điên quá rồi, điều bất ngờ chính là cô ta lại muốn giết chết Tô Vũ Nhi.
Nhưng may mắn thay, Tô Vũ Nhi đã kịp thời né tránh, đầu cô ta nhanh chóng né được hòn đá đang chuẩn bị đập tới. Thế nhưng phần lưng của cô ta lại bị đập mạnh một cái.
Ẩm!
Một tiếng rên rỉ vang lên.
J.
Gương mặt Tô Vũ Nhi co quắp lại vì đau đớn, cô ta hít một hơi khí lạnh, cả người cô ta cũng sắp không thể đứng vững nữa rồi.
“Thật là biết chịu đựng! Hừ, tao muốn nhìn xem cái con khốn như mày sẽ chịu đựng được tới bao giờ!” Cô Thiên Tuệ tức giận lên tiếng. Không ngờ cô ta lại cầm lấy một hòn đá khác, đập vào người Tô Vũ Nhi.
Thế nhưng Tô Vũ Nhi cũng không phải là một người yếu đuối như thết Ban nấy người kia là mẹ kế của cô ta vì thế cô ta không dám cãi lại. Thế nhưng người lúc này lại là chị em cùng trang lứa với cô ta, dựa vào điều gì mà cô ta phải ngu ngốc đứng yên cho người khác đánh mình như thế chứ?
Ngay sau đó, không cần đợi cô Thiên Tuệ kia ném đá tới, Tô Vũ Nhi đã cầm lấy một hòn đá khác, đập thẳng về phía cô Thiên Tuệ kia.
Am!
Cô Thiên Tuệ bị đánh bất ngờ không kịp đề phòng, đầu cô ta nhanh chóng bị đập trúng.
“ÁỊ”
Cô ta hét lên, loạng choạng lùi về sau, ngã xuống đất, đầu cô ra sưng lên một cục lớn, vô cùng đau đớn.
“Cô chủ, cô không sao chứ?”
“Cô chủ!”
“Cô ổn không?”
Những người phía sau vội vàng chạy tới, vây quanh cô Thiên Tuệ kia với vẻ mặt vô cùng lo lắng.
“Đánh, đánh chết cho tôi! Mau đánh chết con khốn này cho tôi, lột da rút gân con nhỏ đó cho tôi, đánh nó!”
Cô Thiên Tuệ kia phản ứng lại, đau đớn gào lên.
Cả đám người nhanh chóng lao tới.
Tô Vũ Nhi vô cùng tức giận, sao cô ta có thể nhịn được chứ? Cho dù đối phương có nhiều người, thế nhưng cô ta cũng cố hết sức dùng nắm đấm nhỏ của mình.
Tuy nhiên, chỉ với hai nắm đấm nhỏ của cô ta thì không thể đánh lại địch ở khắp nơi như thế.
Hai người kia muốn chạy tới ngăn cản, thế nhưng lại bị cô Thiên Tuệ quát.
“Nếu các người dám ngăn cản, tôi sẽ nói ba tôi giết chết hai người đấy!”
Hai người kia rụt cổ, không dám nói gì.
Khoảng một phút sau.
“Cô Thiên Tuệ, con khốn kia không nhúc nhích nữa…” Có người nói.
“Cô Thiên Tuệ, cô không được đánh, cô không được đánh. Nếu cô đánh chết cô ta thì ông chủ nhất định sẽ trách mắng cô đấy!”
Thấy tình hình không ổn, một trong hai người vội vàng chạy tới khuyên can cô ta.