Chương :
“Gặp chuyện không may? Ở đây có thể xảy ra chuyện gì? Sư muội! Trong thôn đã dặn dò chúng ta phải hái mười lăm cây thuốc Đồng Khánh đấy, loại cây thuốc Đồng Khánh này chỉ sinh trưởng ở bên cạnh đầm lầy, phương hướng này là thông tới đầm lầy mà!
Em qua bên đó, có thể hái được sao? Đến lúc đó chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn, chắc chắn sẽ bị trừng phạt, em nhận nổi sao?” Sư huynh nghiêm túc nói.
Vẻ mặt sư muội khó xử, suy nghĩ một lát chỉ có thể gật đầu: “Vậy… Vậy được rồi, chúng ta… Chúng ta đi về bên kia.”
“Ôi chao, ai ôi, như vậy mới được chứ, em còn không tin sư huynh anh sao? Sư “` s huynh sẽ không ăn em đâu!” Sư huynh cười hì hì nói.
Hai người tiếp tục tiến lên.
Sư muội đi đằng trước, sư huynh theo sau.
Nhưng mà đi tới đi lui, bỗng nhiên sư huynh bước nhanh hơn, không biết một tay lấy tấm vải trắng ra từ lúc nào, bịt kín miệng mũi sư muội.
Sư muội còn chưa kịp phản ứng, bên trong xoang mũi tràn ngập mùi thuốc đông y nồng đậm kích thích, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Sư huynh mừng rỡ, xoa tay, nhìn dáng người nóng bỏng của sư muội, cả người đã kích động tới mức không tìm được hướng bắc.
“Sư muội, em có thể tính là bị sư huynh anh bắt được rồi! Xem thế này em còn chạy đi đâu? Ha hai!”
Sư huynh cười vui sướng, lập tức cởi quần áo trên người ra.
Nhưng anh ta mới cởi hết quần áo của mình ra, thì người cứng đờ lại.
Bởi vì ở trước mặt anh ta, chẳng biết có một bóng dáng xuất hiện từ lúc nào…
“Anh tên là gì?”
Bóng dáng kia lạnh nhạt hỏi.
“Ừm..
Một tiếng rên ri rất nhỏ truyền ra.
Chỉ thấy người phụ nữ ở trên đất chậm rãi nỏ mắt, ôm.
trán đứng dậy.
Đầu của cô ta còn hơi choáng váng.
Nhưng mà một lát sau, cô ta đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó.
“Át” Người phụ nữ phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng ôm lấy quân áo lùi vê sau, trong đôi mắt tràn ngập hoảng sợ, nhìn người đàn ông trước mặt.
“Sư muội, em tỉnh lại rồi?”
Người đàn ông bình tĩnh hỏi.
“Tiêu Tiến Đạt! Anh thật hèn hại Anh đúng là đồ cặn bã! Hạ lưu! Bi ổi!”
Người phụ nữ tức giận mắng.
“WI sao sư muội lại nói như thế?”
Người đàn ông nhướng mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.
“Vừa rồi anh…
Dùng thuốc mê khiến tôi hôn mê, định làm chuyện quấy rối với tôi! Tiêu Tiến Đạt! Anh cố gắng lừa gạt tôi tới nơi vắng vẻ như vậy, là vì có mưu đồ gây rối với tôi, anh đúng là loại câm thú! Súc sinh! Tôi nhất định phải tố cáo anh trước mặt trưởng lão thậm chí là trưởng thôn! Để cho mọi người đều biết rốt cuộc anh.
là loại người không bằng cầm thú thế nào!”
Người phụ nữ nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt ngấn lệ, trong đôi mắt tràn ngập thù hận nói.