Chương :
“Sở sư huynh, đệ tử quan môn dưới gối nhị trưởng lão!” Tiết Đan Chi nhỏ giọng nói.
Nghe thấy thế, Tiêu Tiến Đạt lập tức hiểu rõ gì đó.
“Sở sư huynh tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Nhị trưởng lão muốn gặp cậu!”
“Sở sư huynh, xin hỏi… Có phải vì chuyện Vương Anh Dũng hay không?” Vẻ mặt Tiết Đan Chỉ khẩn trương, cẩn thận hỏi.
“Tiết Đan Chi, việc này không liên quan tới cô, cút sang một bên đi!” Người tên Sở sư huynh không khách sáo, lạnh giọng hừ một tiếng nói.
Gương mặt Tiết Đan Chỉ trắng bệch, không dám lên tiếng.
“Sư muội, đi nói với đám Phương sư tỷ đi, bữa tối anh không ăn cùng bọn họ được rồi” Tiêu Tiến Đạt nói: “Sở sư huynh, làm phiền dẫn đường đi.”
Vẻ mặt Sở sư huynh không đổi, xoay người rời đi.
Tiêu Tiến Đạt theo sát anh ta.
Tiết Đan Chỉ vội vàng trở về nói cho đám Phương sư tỷ.
Lại là trong từ đường kia.
Nhưng khác với lúc trước, trong từ đường không còn đứng đám Vương Anh Dũng, mà là một đám tinh nhuệ ăn mặc đẹp đẽ quý giá vẻ mặt cao ngạo.
Đám đệ tử Vương Anh Dũng quỳ sát trước từ đường.
Đằng trước từ đường, một ông cụ trên gương mặt đầy đồi mồi đang ngồi dùng trà.
Tiêu Tiến Đạt nhìn ông cụ kia, nhưng ông cụ kia không thèm nhìn anh một cái.
Thậm chí là người ở bên cạnh ông ta.
Đây là nhị trưởng lão của thôn Dược Vương.
“Trưởng lão, Tiêu Tiến Đạt được dẫn tới rồi” Người bên cạnh nói.
Ông già này đặt chén trà xuống, liếc mắt nhìn Tiêu Tiến Đạt một cái, lạnh nhạt nói: “Cậu là Tiêu Tiến Đạt?”
“Dạ, trưởng lão tìm tôi, không biết là có chuyện gì không?”
“Sau khi tôi ra ngoài trở về, phát hiện trong hộp thuốc ít đi một loại thuốc! Một loại thuốc độc! Sau khi hỏi Vương Anh Dũng, Vương Anh Dũng đã khai rõ toàn bộ!” Nhị trưởng lão nâng chén trà lên, tiếp tục uống trà, giọng nói cũng có vẻ thong thả: “Đứa con trai này của tôi, không giỏi lừa gạt người khác, dùng thủ đoạn cũng rất vụng về, thằng bé cố ý dùng thuốc độc kia hạ độc một đệ tử mới nhập môn, sau đó giá họa cho các cậu, muốn ép các cậu thỏa hiệp, nhưng cuối cùng lại thất bại, các cậu chữa được cho đệ tử kia…”
“Nếu nhị trưởng lão biết được chân tướng mọi chuyện, vậy tôi nghĩ chuyện ai đúng ai sai, đương nhiên trong lòng nhị trưởng lão đã rõ.” Tiêu Tiến Đạt nói.
“Đương nhiên là đứa con trai vô dụng của tôi sai rồi, còn vô cùng sai! Nhưng mà…
Tôi có một chuyện tò mò hơn! Không biết cậu có thể trả lời tôi được không?”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Nhị trưởng lão muốn biết chuyện gì?”
Chỉ thấy nhị trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sáng rực, lạnh lùng hỏi: “Độc này của tôi, nếu như không có thuốc giải, cho dù là tôi cũng không thể dùng kim châm cứu giải, vì sao một đệ tử nhỏ bé như cậu lại có thể dễ dàng giải được? Cậu… Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không?”
Những lời này vừa vang lên, nhiệt độ trong từ đường đột nhiên giảm xuống.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chằm về phía Tiêu Tiến Đạt.
Tiêu Tiến Đạt im lặng.