Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 2093

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Ngay cả Vương Anh Dũng cũng vô cùng giận dữ, trừng mắt nghiến răng nghiến lợi với Tiêu Tiến Đạt.

Nhưng mà nhị trưởng lão Vương Thanh Sơn từ đầu tới cuối đều không tức giận, trái lại im lặng đánh giá Tiêu Tiến Đạt.

“Đều câm miệng cả đi.” Lúc này, bỗng nhiên Vương Thanh Sơn mở miệng nói.

Từ đường hơi sôi trào lập tức yên tĩnh lại.

Nhưng mà chỉ nghe Vương Thanh Sơn nói: “Tiêu Tiến Đạt! Tôi muốn cậu lập tức sử dụng phương pháp châm cứu cứu đệ tử trúng độc kia trước mặt tôi! Có nghe thấy không?”

“Nhị trưởng lão, ông là muốn học phương pháp châm cứu của tôi sao?” Tiêu Tiến Đạt nói.

“Cậu nói cái gì?”

“Con chó! Mày quá kiêu ngạo rồi đấy!”

Mọi người bị câu này của Tiêu Tiến Đạt dẫn đốt, gầm thét vung nắm đấm về phía mặt Tiêu Tiến Đạt.

Bọn họ phải ngăn tên nhóc này nói tiếp.

Bọn họ nhất định phải giáo huấn tên kiêu ngạo này một trận!

Nhưng những người này vừa mới vung nắm đấm tới, cơ thể Tiêu Tiến Đạt nhẹ giống như chim yến, người như người cá, bơi lội giữa đám đệ tử kia, ngón tay điểm lên huyệt vị của mấy người này.

Chỉ trong nháy mắt, cơ thể đám đệ tử này giống như pho tượng, dừng hình ảnh.

“Điểm huyệt sao?”

Mọi người xung quanh ngạc nhiên.

Vẻ mặt nhị trưởng lão cũng vô cùng bất ngờ.

“Nhị trưởng lão, nếu ông muốn học phương pháp châm cứu của tôi, tôi cảm thấy ông nên trưng cầu ý kiến của ngũ trưởng lão trước đã, dù sao tôi là được ngũ trưởng lão dạy bảo, trưởng lão có dạy, tôi không thể tùy tiện truyền thụ phương pháp châm cứu của ông ấy cho người khác! Hi vọng ông có thể hiểu cho!” Tiêu Tiến Đạt bình tĩnh nói.

“Cậu…”

“Đáng giận!”

Mọi người tức tới mức giận sôi lên!

“Chỉ là phương pháp châm cứu phế vật, Vương Thanh Sơn tôi để ý sao? Cậu coi trọng sư phụ mình quá rồi đấy!” Gương mặt nhị trưởng lão âm trầm, rét lạnh nói.

“Một khi đã như vậy, vậy tôi không thi châm nữa! Nhị trưởng lão, không có chuyện gì, vậy thì tôi cáo từ trước.” Tiêu Tiến Đạt nói.

Ánh mắt Vương Thanh Sơn rét lạnh, quả đấm cũng âm thầm siết chặt lại.

Rất rõ ràng, ông ta cũng không thể nhịn †ên kiêu ngạo này rồi.

“Buồn cười! Cậu làm nhục trưởng lão của tôi, còn muốn rời đi sao? Đứng lại cho tôi!”

Một đệ tử thấy không vừa mắt, hét lên một tiếng, ấn chặt bả vai Tiêu Tiến Đạt.

Tiêu Tiến Đạt hơi nghiêng đầu, nhìn đệ tử kia, lại nâng mắt nhìn Vương Thanh Sơn, lạnh nhạt nói: “Nhị trưởng lão, ông muốn giáo huấn Tiêu Tiến Đạt sao? Nếu là như vậy, vậy mời ông cứ việc ra tay, ông là trưởng lão, hơn nữa người đông thế mạnh, Tiêu Tiến Đạt không dám đối nghịch với ngài. Tôi sẽ đứng ở đây, ông muốn phế tôi cũng được, muốn giết tôi cũng được, Tiêu Tiến Đạt tuyệt đối không nhíu mày.”

“Mẹ nó! Cậu còn dám mở miệng? Được thôi! Vậy ông đây sẽ thành toàn cậu!” Người nọ hét lên, vung nấm đấm đánh về phía mũi -. s Tiêu Tiến Đạt.

Nhưng vào lúc này, Vương Thanh Sơn quát khẽ: “Dừng tay!”

Người nọ ngẩn ra: “Trưởng lão…”

“Nếu như cậu ta xảy ra chuyện, người trong thôn sẽ nhạo báng chúng ta! Hơn nữa cậu ta vốn vô tội, nếu động vào cậu ta, cũng khó ăn nói với bề trên!” Vẻ mặt Vương Thanh Sơn âm trầm, vung tay lên, khàn giọng nói: “Để cho cậu ta đi!”

“Nhưng mà… Trưởng lão…”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio