Chương :
“Không trách anh, là kỹ thuật châm cứu của anh không đủ mạnh, có khả năng liên quan tới người dạy anh! Nếu kỹ thuật châm cứu của anh đủ mạnh, sao có thể như vậy?”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Những lời này vang lên, thiếu chút nữa khiến đám Vương Thanh Sơn tức điên.
Đây rõ ràng là đang châm chọc Vương Thanh Sơn mài “Anh… Khinh người quá đáng!”
Vương Anh Dũng ước gì có thể tiến lên lột sống Lâm Dương.
“Tôn Khải Phong! Bây giờ chúng ta có thể quyết đấu chưa?” Vương Thanh Sơn không nhẫn nại nổi nữa, đứng bật dậy la lên.
“Chuyện này… Đương nhiên có thể…” Tôn Khải Phong chần chừ một lát, gật đầu nói.
Ông ta mới phát hiện, năng lực đổ thêm dầu vào lửa của đệ tử nhà mình thật mạnh.
Lúc trước ông ta còn muốn dựa vào vận may, xem có thể thắng được Vương Thanh Sơn một chiêu, chống đỡ tới lúc phía trên tới, ngăn cản trận quyết đấu giữa hai người hay không? Bây giờ Lâm Dương nói như thế, chỉ sợ Vương Thanh Sơn sẽ liều mạng với mình rồi!
Cứ như vậy, e rằng không hề có phần thắng…
Nhưng bây giờ đã không còn đường lui rồi.
Tôn Khải Phong hít sâu một hơi, đành phải kiên trì.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương tiến lên lần nữa.
“Trưởng lão Vương Thanh Sơn, ông đây là làm gì thế? Vì sao lại khiêu chiến trưởng lão nhà tôi?”
Mọi người ngạc nhiên.
Vương Thanh Sơn nhíu mày nhìn anh: “Sao thế? Tiêu Tiến Đạt! Tôi không so chiêu với trưởng lão nhà cậu, chẳng lẽ còn phải so chiêu với cậu?”
“Đương nhiên! Ông ngay cả tôi cũng không thắng, thì có tư cách gì so chiêu với trưởng lão nhà tôi? Không phải là tôi đã nói rồi sao? Kỹ thuật châm cứu của các ông quá bình thường!” Lâm Dương lắc đầu nói.
Mọi người rộ lên!
Cả nhà tải app truyện hola đọc giúp nhóm nhé! “Cái gì?”
“Lớn mật!”
“Làm càn!”
“Họ Tiêu kia! Cậu hơi quá đáng rồi đấy!”
“Mày muốn tìm đường chết à?”
Đám đệ tử giận tím mặt, càng có người không thể nhãn nại, hét lớn một tiếng muốn xông về phía Lâm Dương.
Người bên Phương sư tỷ cũng không phải chỉ đứng nhìn, lập tức tiến lên ngăn cản những người này.
Hiện trường hơi hỗn loạn, các đệ tử giống như muốn đánh nhau.
“Dừng tay!”
Vương Thanh Sơn hét lớn một tiếng.
Hiện trường hỗn loạn lập tức dừng lại, các đệ tử tách nhau ra.
“Trưởng lão “Bal”
Đám Vương Anh Dũng nhao nhao nhìn về phía Vương Thanh Sơn.
Chỉ thấy gương mặt Vương Thanh Sơn lạnh lùng, nhìn về phía Tiêu Tiến Đạt, hừ lạnh nói: “Một khi đã như vậy, được thôi, tôi bắt đầu từ Tiêu Tiến Đạt này trước, đợi đấu với Tiêu Tiến Đạt xong, sẽ đấu với trưởng lão Tôn Khải Phong!”
Tôn Khải Phong có chút do dự.
Nhưng Lâm Dương lại nói thẳng: “Mời!”
“Tiêu Tiến Đạt!” Tôn Khải Phong vội vàng kêu lên.