Chương :
Đó là kim châm cứu chạm vào nhau sản sinh ra.
Người ở hai bên nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ thấy Vương Thanh Sơn và Lâm Dương không ngừng vung vẩy cánh tay, không ngừng vung kim châm cứu ra.
Kim châm cứu của hai bên điên cuồng chạm nhau, nhưng không có một cây kim châm cứu lao tới chỗ đối phương, trúng mục tiêu là người phía sau.
Hai người giằng co như vậy khoảng một phút mới dừng lại.
Không biết vung ra tổng cộng bao nhiêu kim châm cứu.
Mọi người chỉ có thể thấy trên mặt đất giữa hai người đều là kim châm cứu vặn vẹo đứt đoạn, mà đầu mỗi kim châm cứu đều rất nóng, thậm chí còn có khói bốc lên, đủ để thấy lực đạo mạnh cỡ nào…
“Trưởng lão Vương Thanh Sơn, bản lĩnh của ông chỉ có như vậy sao? Nếu là như vậy, ông muốn khiêu chiến trưởng lão nhà tôi, e rằng sẽ thất bại rất khó coi” Lâm Dương mỉm cười nói.
“Thú vị thật thú vị! Tôi không ngờ tới trưởng lão Tôn Khải Phong lại có thể dạy dỗ ra đệ tử thú vị như thế, cũng không ngờ tới thực lực của trưởng lão Tôn Khải Phong lại đáng sợ như vậy… Xem ra ngày nào đó tôi phải đến cửa thỉnh giáo trưởng lão Tôn Khải Phong rồi!” Đôi mắt Vương Thanh Sơn âm u, :: su trầm giọng nói.
“Hả? Chuyện này…” Tôn Khải Phong lập tức lộ ra gương mặt đau khổ.
Ông ta đâu có dạy Tiêu Tiến Đạt!
Hơn nữa thực lực mà tên “Tiêu Tiến Đạt”
này biểu lộ ra… Ông ta căn bản không thể so sánh được…
E rằng đều đã mạnh hơn mình không ít rồi…
“Xem ra phi châm không làm gì được cậu rồi! Một khi đã như vậy, vậy thì nếm thử võ trong võ y đi!”
Vương Thanh Sơn trầm giọng nói, đột nhiên lại lấy kim châm cứu, đâm về phía hai tay hai chân mình.
Dùng kim châm cứu cường hóal Đây là chiêu thức rất nhiều võ y sử dụng!
Nhưng… Kim châm cứu cường hóa của Vương Thanh Sơn không giống bình thường.
Những kim châm cứu này đều thêm các vị thuốc đặc chế, một khi nhập thể, không chỉ tăng lực lượng và tốc độ của Vương Thanh Sơn lên mức độ lớn, càng khiến hai tay ông †a được bao trùm thêm một tầng khí khủng bố.
Nếu tầng khí này đánh trúng vào người, có thể sản sinh ra lực lượng ăn mòn như axit sunfuric, rất khủng bối!
Lâm Dương đã từng thấy thủ đoạn như vậy bao giờ? Đấu với Vương Thanh Sơn mấy chiêu, anh liền phát hiện cánh tay mình bị ăn mòn một mảng, máu thịt mơ hồ, nhìn rất đáng sợ.
“Tên nhóc cuồng vọng, chiêu thức ấy của z. tôi, có phải là cậu sợ rồi không?” Vương Thanh Sơn hừ lạnh nói.
“Chỉ như vậy mà thôi.” Lâm Dương lắc đầu.
“Cuồng vọng! Vậy tôi sẽ cho cậu thấy chiêu thức chân chính thế nào!”
Vương Thanh Sơn giận tím mặt, lại nâng hai tay đánh về phía Lâm Dương.
“Vương Thanh Sơn! Ông muốn dựa vào chút thủ đoạn đó thắng tôi sao? Không thấy quá tầm thường à?”
Lâm Dương hừ lạnh một tiếng, không lưu tình nữa, hai tay lại kéo kim châm cứu ra, đâm vào hai tay mình, sau đó đâm về phía đầu, lại đâm, lại đâm, lại đâm…
Lặp lại như vậy chừng năm lần.
Người xung quanh nhìn mà trợn mắt há miệng.
Vương Thanh Sơn cũng ngạc nhiên.
Đây là phương pháp châm cứu gì thế này?
Ông ta nghĩ trong đầu, nhưng đến lúc này, căn bản không còn cơ hội suy nghĩ.
“Chết đi!”