Chương :
“Thì ra là thế… Nhưng mà vừa rồi, hình như Tiêu Tiến Đạt kia đi cùng đám trưởng lão Tôn Khải Phong tới tìm nhị trưởng lão, kết quả của việc này… Thế nào?” Tô Vũ Nhi hỏi lại.
“Vương Thanh Sơn thua dưới tay Tiêu Tiến Đạt, nếu không phải trưởng thôn tới đúng lúc, e rằng Vương Thanh Sơn đã mất cả mạng sống rồi!” Tân Minh Quân nhìn cô ta một cái, vẻ mặt không đổi nói.
“Cái gì?”
Tô Vũ Nhi chấn động.
Có lẽ cô ta không ngờ Lâm Dương tàn nhãn như vậy.
Nhưng mà đánh bại Vương Thanh Sơn…
Chuyện này có thể sao?
Làm như vậy, người bên phía Vương Thanh Sơn nhất định phải kiêng kị thực lực của Lâm Dương mà không dám ra tay? Trái lại như vậy không đạt được mục đích đổ thêm dầu vào lửa, không dẫn phát nổi tranh đấu giữa hai trưởng lão đúng không?
Lâm Dương chắc chắn có nguyên nhân khác!
Nhất định là vậy!
Lông mày Tô Vũ Nhi nhíu chặt, suy nghĩ một lát.
Một lát sau, gương mặt cô ta trắng bệch, đột nhiên hiểu rõ chuyện gì đó.
“ÁI” Suy đoán khủng bố kia khiến cô ta hét lên một tiếng.
“Cô chủ, cô làm sao vậy?”
Sắc mặt Tần Minh Quân thay đổi, lập tức quát hỏi.
“Tôi… Tôi khó chịu, trái tim tôi đau quái”
Tô Vũ Nhi đau đớn kêu lên, người liên tục lùi vê sau, sau đó đặt mông ngồi dưới đất, không dậy nổi!
“Cô chủ! Cô không sao chứ? Người đâu!
Nhanh tới đây!”
Tần Minh Quân vội vàng la lên.
Trong căn phòng yên tĩnh, Lâm Dương cất túi châm đi, trên gương mặt đầy mồ hôi, mỉm cười nói với người phía sau: “Trưởng thôn, chư vị nguyên lão, độc trên người ông Quách Tuấn Trọng đã được giải, ông ấy không gặp nguy hiểm tới tính mạng nữa “Thật sao?”
“Thật sự tốt quá rồi!”
Người của thôn Dược Vương ở đây vô cùng kích động.
Không nghĩ tới phi hoa thần châm thần kỳ như thế, ngay cả độc cỡ này cũng có thể giải được! Đúng là lợi hại!”
“Dù sao cũng là châm pháp do tổ tiên chúng ta để lại, sao có thể tầm thường được?”
“Nói ra vẫn là đệ tử Tiêu Tiến Đạt thiên tư trác tuyệt! Chúng ta không lĩnh ngộ được, nhưng cậu ấy lại lĩnh ngộ được hoàn toàn!
Có thể thấy được thiên phú của người này không đơn giản!”
“Đúng vậy!”
Người ở đây khen không dứt miệng.
“Trưởng thôn, nhân tài như Tiêu Tiến Đạt, nhất định phải bồi dưỡng cẩn thận! Đợi một thời gian nữa, nhất định sẽ thành lực lượng cốt lõi của thôn Dược Vương chúng ta!” Một nguyên lão vội vàng tiến lên, nói với Tô Bảo Minh.
“Ngày kia diễn ra điển lễ tế thuốc tôi sẽ dẫn cậu ấy đến tiến cử với bề trên, để bề trên bồi dưỡng, sắp tới đại hội mời dự họp, nếu bề trên có thể tăng thực lực của cậu ấy lên một tầng cao mới trong thời gian ngắn, có lẽ người này… Có thể trở thành đòn sát thủ của thôn Dược Vương chúng ta đấy.”
“Như vậy rất tốt!”
“Đại hội lần này, thôn Dược Vương chúng †a nắm chắc thắng lợi trong tay rồi!”
“Đúng vậy đúng vậy…”