Chương :
“Tiến Đạt sư huynh, sao anh tới sớm như vậy?”
Lúc này, tiếng cười nhẹ nhàng truyền đến.
Lâm Dương hơi nghiêng đầu, mới thấy Tiết Đan Chi và đám Phương sư tỷ đi tới.
Nhìn thấy sắc mặt Lâm Dương không được tốt, Tiết Đan Chi hơi ngẩn ra: “Tiến Đạt sư huynh, anh không sao đấy chứ?”
“Không có việc gì.”
Lâm Dương hít sâu một hơi, khàn giọng nói.
“Tiến Đạt sư đệ, hôm nay là ngày lành của cậu, cậu nên cao hứng chút.” Phương sư tỷ mỉm cười nói.
“Đúng vậy, Tiến Đạt sư đệ, sau này cậu sẽ thăng chức rất nhanh, đừng nên quên chúng tôi đấy!”
= / “Tiến Đạt sư đệ, sau này mong cậu chiếu cố nhiều hơn.”
Mọi người vây quanh tới, mỉm cười nói.
Bọn họ biết trưởng thôn chuẩn bị đưa “Tiêu Tiến Đạt” đến chỗ bề trên bồi dưỡng, hơn nữa trong thôn đã quyết định, trọng điểm bồi dưỡng Tiêu Tiến Đạt.
Vậy có ý nghĩa Tiêu Tiến Đạt sẽ đạt được tài nguyên tốt nhất của thôn Dược Vương.
Tiền đồ này đã vô lượng rồi.
Sao những người này lại không nịnh bợ anh?
“Tiêu Tiến Đạt, nghe nói hôm nay bề trên sẽ khai cốt cho cậu! Cậu nên phối hợp thật tốt! Từ hôm nay trở đi, cậu sẽ là thiên tài đứng đầu thôn Dược Vương rồi!”
Lúc này, một tiếng cười to sảng khoái truyền tới.
Chỉ thấy ngũ trưởng lão Tôn Khải Phong sải bước đi tới.
Gương mặt ông ta đỏ ửng, rất vui vẻ.
Từ lúc “Tiêu Tiến Đạt” thành thiên tài tuyệt thế, địa vị của ông ta ở trong thôn cũng là nước lên thì thuyền lên!
Dù sao Tiêu Tiến Đạt là đồ đệ của ông ta, sau này Tiêu Tiến Đạt đắc đạo thành tiên, ông ta không thơm lây sao?
“Khai cốt? Có ý gì?” Lâm Dương nghiêng đầu hỏi.
“Ngay cả chuyện này mà cậu không biết sao? Khai cốt là vì cậu tẩy tinh phạt thủy, khai thông cốt mạch! Cốt mạch vừa mở, cơ thể của cậu, người thường khó mà so sánh được, có thể nói là thể chất thần tiên!” Vẻ ”: / mặt Tôn Khải Phong hâm mộ nói: “Nghe nói thể chất khai cốt, chỉ có bề trên và trưởng thôn có được, cậu có thể trở thành người thứ ba, không biết khiến bao nhiêu người hâm một”
“Vậy sao?” Lâm Dương cau mày nói: “Khai thông cốt mạch này… Khai thông như thế ^ Anh có dự cảm, khai cốt tuyệt đối không đơn giản…
“Phương pháp cụ thể khai cốt tôi cũng không rõ, thuật khai cốt rất rườm rà, nguyên liệu chất đống ở bên kia là chuẩn bị cho cậu!
Mỗi một loại thuốc ở đó, đều là thôn Dược Vương chúng ta tiêu phí lượng lớn nhân lực vật lực tìm! Mỗi một loại thuốc đều vô giá nha!” Tôn Khải Phong chỉ mấy cái bàn bên trái cười nói.
Trên mỗi cái bàn đều chất đầy dược liệu quý giá.
Lâm Dương đều thấy được, đúng vậy, mỗi một loại thuốc đều không đơn giản, đều là loại thuốc hiếm có.
Nhưng mà bên cạnh một số cái bàn này, còn quỳ mấy người.
Bọn họ đều bị xích sắt trói lấy, đang gào khóc nức nở.
Lâm Dương nhìn mấy người kia, nhỏ giọng nói: “Những người này là làm gì thế?”
“Bọn họ… Tất nhiên là thuốc dẫn rồi.”
Tôn Khải Phong cười nói.
“Dùng người sống làm thuốc dẫn sao?”
Lâm Dương nghiêng đầu lạnh nhạt nói: “Chuyện này thích hợp sao?”