Chương :
“Ngài không sao chứ?”
Đám người Tô Bảo Minh vội vàng xông đến đỡ lấy vị bề trên thiếu chút nữa đã ngã quy kia.
“Biến ngay!”
Bề trên khẽ quát một tiếng.
Mọi người dừng bước, run lẩy bẩy.
Đã thấy bề trên nhìn chằm chằm về phía Lâm Dương, ông ta lạnh lùng nói.
“Không nghĩ đến cậu thế mà còn có thể dùng kim châm cứu để kích phát tiềm năng của cơ thể mình, cưỡng ép cùng tôi giao thủ, rất cao minh, chẳng qua loại chém giết ở cường độ cao này, cho dù cậu có kích phát tiềm năng của cơ thể cũng nhất định không chịu đựng nổi đúng không? Tôi nghĩ lúc này đây, xương của hai cánh tay của cậu đã gãy hết, đúng không nhỉ?”
° HN: / “Mới vừa gấy, nhưng bây giờ không sao rồi!” Lâm Dương giơ tay lên nói.
Hô hấp của bề trên căng thẳng.
Nhưng ông ta nhanh chóng lấy lại tinh thần.
“Thì ra là thế, thì ra là thế, cậu còn dùng kim châm cứu để cưỡng ép năng lực khôi phục cơ thể mình, cho dù gấy xương, hệ thống miễn dịch và năng lực tự phục hồi cũng sẽ giúp chúng khép lại trong thời gian ngắn, xem ra đối với việc khai phát cơ thể mình, cậu có nghiên cứu sâu.” Bề trên lạnh nhạt nói.
“Tôi của hiện tại đủ để đối phó với ông rồi” Lâm Dương cười nhạt.
“Vậy cũng chưa chắc.” Bề trên lắc đầu nói.
NI / “Cách trực tiếp và hiệu quả nhất để đối phó với một cơ thể cường tráng chính là dùng độc, mà vừa khéo thứ mà bổn tọa am hiểu nhất chính là dùng độc, hiện tại tôi sẽ dùng độc hủy đi thân thể của cậu.”
Bề trên lạnh nhạt nói, hai tay ông ta nâng lên, tay siết chặt thành quyền.
Rầm một tiếng, trong nháy mắt khi quyền được vung ra, dường như không gian xung quanh đều bị bóp méo.
Bề trên vẫn dùng tốc độ mà mắt thường khó có thể nhìn thấy để công kích Lâm Dương.
Nhưng lần này một quyền kia, bề trên không chỉ ẩn chứa lực lượng đơn thuần và lực lượng kỹ xảo, còn có một lực độc đáng Sợ.
Đúng thế, độc của bề trên không phải dùng phương thức bụi hay thể khí để biểu hiện ra, mà chính là giấu kín trong từng tấc sức mạnh của ông ta.
Nếu như không thể ngăn lại sức lực của ông ta, những độc này sẽ theo sức lực của ông ta đánh vào bên trong cơ thể của đối phương, đồng thời trong thời gian ngắn sẽ BNI i xâm nhập vào bên trong xương tủy. Đến lúc đó ngay cả thần tiên cũng không cứu được.
Lâm Dương cũng không biết bề trên còn có một lá bài tẩy như thế nữa.
Chờ đến khi hai người tiếp tục giao thủ, anh mới phát hiện ra hai cánh tay của mình đã chuyển sang màu đen kịt, giống như bị rắn độc cắn, theo hai cánh tay anh đi vào trong cơ thể.
Anh vội vàng dùng kim châm cứu phong bế huyệt đạo trên hai cánh tay lại, ngăn cản không cho độc tính khuếch tán.
Nhưng đau đớn dữ dội đã khiến anh có chút không đứng vững được người.
Đồng thời… Những chiếc kim châm cứu đâm lên cánh tay cũng có phần không thể ngăn cản được những độc đố này.
Đồng tử của Lâm Dương co rụt lại.
Anh lập tức nhìn thấy những chỗ bị kim châm cứu phong bế lại kia, độc tố đang dần dần vượt qua khu vực mà kim châm cứu phong bế, từng bước lan ra về phía vai của anh.
Sao độc tính lại mạnh đến thế…
“Hình như cậu đã không có năng lực để phản kháng nữa rồi.”
Bề trên cười mỉa một tiếng, một lần nữa nhảy lên chém giết.