Chương :
Lần này ông ta phóng ra hàng ngàn chiếc kim châm cứu, dùng chân khí khống chế đâm về phía bốn xung quanh của Lâm Dương.
Lâm Dương bình tĩnh nhìn qua, lập tức nhìn ra được những chiếc kim châm cứu này chính là dùng phương thức cấu trúc Cửu Cung Bát Quái.
Bề trên thả người nhảy lên, thật đúng là nhảy được lên độ cao năm, sáu mét trên không trung, sau đó đánh ra song chưởng.
Soạt!
Một lượng lớn độc phấn từ lòng bàn tay của ông ta vung ra.
“Độc dược mà ông luôn lấy làm kiêu ngạo cũng chỉ có những thứ này thôi à?”
Lâm Dương nhướng mày hỏi.
“Cậu cứ chờ xem là được!”
Bề trên lạnh lùng quát to một tiếng, sau đó tản ra không khí bốn xung quanh, đánh về phía những chiếc kim châm cứu được ông ta phóng ra kia.
Tất cả những chiếc kim châm cứu kia cùng nhau rung động, tầng ngoài của những chiếc kim châm cứu kia được phủ lên một lớp bụi kỳ dị.
Độc phấn của bề trên và lớp bụi này tiếp xúc với nhau, sau đó trong nháy mắt.
Rầm rầm rầm, một đám mây độc đột nhiên lấy Lâm Dương làm trung tâm nhanh chóng xuất hiện.
Sắc mặt của Lâm Dương căng thẳng, vội vàng lùi lại về phía sau, thế nhưng mây độc lan ra quá nhanh, về cơ bản anh không kịp phản ứng.
¡ sm Đây chính là một loại khí độc lợi dụng từ một phản ứng hóa học nào đó để tạo ra.
Trên mặt Lâm Dương tràn ngập khâm phục, vị bề trên này chắc hẳn học rất giỏi hóa.
Lâm Dương bị độc khí bao phủ, lập tức cảm giác được trên dưới toàn thân mình tràn ngập loại cảm giác bị thiêu đốt, đồng thời có một lượng lớn khí độc đi vào trong hô hấp của anh, đến phổi, bắt đầu ăn mòn lục phủ ngũ tạng của anh.
Chẳng qua Lâm Dương cũng không e ngại.
Anh lập tức thúc độc.
Soạt.
U Minh chỉ độc trong cơ thể của anh lập tức dâng lên, hấp thu những độc tố này.
Nói về độc tính, hiển nhiên U Minh chi độc mạnh hơn những độc này nhiều, động đến những độc này, U Minh chỉ độc giống như một con dã thú bị bỏ đói, lúc này gặp được thức ăn, ăn như gió cuồn, cắn nuốt tất cả.
Lâm Dương thân ở trong đám mây độc, đúng là bình an vô sự, hơn nữa trái lại tinh thần còn tốt hơn nhiều.
Nhưng hiển nhiên thủ đoạn của vị bề trên này không chỉ đơn giản như thế, cũng không biết ông ta dùng thủ đoạn gì.
Sột soạt sột soạt.
Bên trong đám mây độc kia đột nhiên xuất hiện một lượng lớn bọt khí.
Lâm Dương giật mình, ánh mắt nhìn về phía đó.
Lúc này mới thấy bề trên đang không ngừng xoay tròn quanh đám mây độc, hơn nữa song chưởng của ông ta không ngừng đánh vào bên trong đám mây độc kia.
Mỗi một lần đánh vào lại có một lượng độc phấn khủng khiếp được thêm vào.
Sau khi có thêm một lượng độc phấn khác gia nhập, độc tính của đám mây độc này sẽ tăng thêm một tầng.
Ngay lúc mới bắt đầu, Lâm Dương chưa cảm giác được vấn đề gì, nhưng theo độc tính từng tầng từng tầng được tăng cường lên, anh không thể chịu đựng được nữa.
Không thể ở lâu hơn được, nhất định phải đi.
Trong lòng Lâm Dương âm thầm cân nhắc, lúc này anh định xông ra ngoài đám mây độc.