Chương :
Hùng Khải Uy phãn nộ gầm thét, còn muốn vùng vẫy nhưng không làm nên chuyện gì.
Còn Thủ Mệnh chỉ im lặng nhìn, không phản kháng nữa.
Tuyệt vọng tràn ngập trong mắt cô ta.
Nhưng mà đúng lúc này.
Ùng ục ùng ục ùng ục…
Tiếng động kỳ lạ lập tức truyền từ trong hố nước độc phía sau mọi người ra.
Mọi người cùng chấn động, vội vàng nhìn về phía hố độc.
“Sao lại thế này?”
Mọi người kinh hãi kêu lên.
“Hình như bên trong hố độc này có thứ gì đó?” Có đệ tử kêu lên.
“Có thứ gì?”
Tô Bảo Minh ngẩn ra, trợn to mắt nhìn chằm chằm đầm nước.
Chỉ thấy trong đầm nước có một bóng đen chậm rãi đứng dậy.
Đó là một người.
Anh trực tiếp đứng dậy.
Rầm!
Đầm nước bản tung tóe, một người đi từ trong rat Vậy mà người này là Lâm Dương!
“Cái gì?”
Mọi người cùng kinh hãi!
“Áp Tô Bảo Minh lại càng quát to một tiếng, đặt mông ngồi xuống đất, đôi mắt trợn to, bộ dạng vô cùng kỳ lạ.
s NI .g Chỉ thấy Lâm Dương thở hổn hển kịch liệt, toàn thân ướt sũng, đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm mọi người ở đây.
“Bác sĩ Lâm? Anh không sao chứ? Thật sự tốt quá rồi!”
Tiết Đan Chi muốn sống muốn chết ở bên kia thấy thế, mừng rỡ như điên.
“Bác sĩ Lâm!”
Thủ Mệnh cũng sửng sốt.
“Hửm?”
Lâm Dương giống như lúc này mới chú ý tới Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy, nhướng mày hỏi: “Không phải là các cô đi rồi sao? Vì sao còn ở đây?”
“Chuyện này…” Thủ Mệnh không biết nên trả lời thế nào, trái lại Hùng Khải Uy vội vàng la lên: “Bác sĩ Lâm, mong anh cứu chúng tôi với! Chúng tôi bị đám sư đệ phản bội, bị giam giữ trở về, bọn họ muốn dùng chúng tôi làm thuốc dẫn, còn định phân tách thi thể của cô Tô Vũ Nhi! Mong cứu chúng tôi với!”
“Vậy sao?”
Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, nhìn thi thể Tô Vũ Nhi gương mặt trắng như tờ giấy nằm trên đất, phân nộ ở trong lòng dâng lên lần nữa.
“Ông tới đây!”
Anh liếc nhìn Tô Bảo Minh, bình tĩnh nói.
“Không… Đừng mà, bác sĩ Lâm… Đừng mà…
Tô Bảo Minh nơm nớp lo sợ kêu lên, căn bản không dám tiến lên một bước.
Những người còn lại cũng vô cùng sợ hãi.
Dù sao người này ngay cả bề trên cũng không thể giết nổi…
Ngay cả bề trên bạo độc và mây độc cũng không làm gì được anh, vậy đám người của thôn Dược Vương còn lại, dựa vào cái gì có thể đấu lại anh đây?
Đã có người cảm nhận được không thích hợp, quay đầu muốn chạy.