CHƯƠNG
“Tôi đưa cậu về.”
Trình Kiêu đưa Y Linh đến dưới khu ký túc xá nữ, sau đó hai người vẫy tay tạm biệt.
Mấy ngày tiếp theo, có vẻ mọi sinh viên đều bận rộn chuẩn bị cho việc chọn vai, sân trường ngày thường vẫn rất náo nhiệt nhưng giờ lại chẳng thấy ai.
Có thể thấy mọi người quan tâm lần tuyển chọn vai diễn này.
Có thể thấy được điều này thông qua sự căng thẳng của nhóm người Trương Tư Tổ.
Thậm chí cả Cầm Thú bất cần đời cũng đang trong thế sẵn sàng đón địch.
Năm ngày thoáng cái đã qua.
Hôm nay trời trong nắng ấm, chọn vai chính thức bắt đầu.
Sáng sớm, tất cả sinh viên của Học viện Điện ảnh và Truyền hình Hà Tây đều xuất hiện với phong thái tuyệt vời nhất.
Cả lời nói lẫn cử chỉ đều như biến thành một người khác vậy, ngay cả những sinh viên nam hay thô lỗ cũng trở nên ga lăng hẳn.
Trong phòng ngủ, nhóm người Trương Tư Tổ đang chuyên chú ăn mặc. Mấy hôm trước họ đã chi lố tiền sinh hoạt để mua bộ đồ mới.
Nhìn bản thân đẹp trai trong gương, Trương Tư Tổ hài lòng cười nói: “Tuy hai tháng tới phải ăn mì tôm, nhưng nếu được chọn, dù đó chỉ là vai diễn chỉ có một lời thoại thì tôi cũng thấy đáng lắm.”
Trương Tư Tổ quan sát đám người Thần Côn thì phát hiện áo quần của ai nấy cũng không kém cạnh gì mình, nhưng Cầm Thú thì lại ăn mặc như chú hề trong sở thú vậy, rất hấp dẫn ánh mắt của người khác.
“Cầm Thú, cậu mặc đồ bình thường tí được không?” Trương Tư Tổ cạn lời nói.
Cầm Thú đắc ý cười: “Cậu không hiểu đâu. Hôm nay ai nấy cũng ăn mặc trang trọng cả. Tuy tôi biết mình rất đẹp trai, nhưng trường mình nhiều người đẹp trai thế, tôi không thể nào nổi bật lên được.”
Lôi Công tiếp lời: “Thế là cậu cố tình ăn mặc như chú hề để nổi bật giữa đám đông sao? Để người ta vừa nhìn là chú ý đến cậu à?”
Cầm Thú búng tay: “Không sai!”
“Trình Kiêu, sao cậu không thay đồ?” Trương Tư Tổ thắc mắc hỏi.
Trình Kiêu nhìn bộ đồ mặc thường ngày màu đen của mình: “Tôi thấy mặc thế này ổn mà.”
“Thôi, dù sao cậu cũng không được chọn đâu! Đi thôi nào!” Trương Tư Tổ dẫn đầu đi ra trước, bước đi y hệt không màng đến anh em họ hàng gì nữa.
Nhà trường rất ủng hộ cho sự kiện chọn vai này.
Các tiết học của hôm nay đều nghỉ hết, sáng sớm đích thân hiệu trưởng ra trận cổ vũ.
Và nhận hết công lao trong việc mời được người của phòng làm việc Dương Oánh đến đây.
Thật ra chỗ đứng của Học viện Điện ảnh và Truyền hình Hà Tây cũng không cao, kém xa Bắc Ảnh và Trung Ảnh.
Dương Oánh đến đây, khả năng cao là vì Hà Tây là quê hương của Dương Oánh.
Chín giờ sáng, một vài nhân viên của phòng làm việc Dương Oánh lần lượt đến Học viện Điện ảnh và Truyền hình Hà Tây và bắt đầu bày thiết bị âm thanh, hình ảnh.