Chàng Rể Vô Song

chương 1102

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Tạ Kiến Bình nghe nhưng không tin, ông ta cười bảo: “Mày lừa ai đấy? Kinh doanh hợp pháp có thể kiếm được bao nhiêu lợi nhuận? Không thấy gần đây các thế lực vùng Bắc Đông đã bắt đầu bất mãn với Trương Thiên Sơn rồi sao? Anh em chúng tao làm theo xu hướng chung, cho dù không có hai chúng tao thì cũng sẽ có người khác phản bội ông ta. Không kinh doanh Vùng Xám để kiếm nhiều lợi nhuận, vậy trong số nhiều người như thế có bao nhiêu người bằng lòng tiếp tục trung thành đi theo ông ta?”

La Văn nghe xong không còn muốn giải thích nữa, suy nghĩ của Tạ Kiến Bình là như vậy, rất khó để thay đổi.

Lâm Hàn ở bên cạnh hơi bất ngờ, không ngờ lý do Tạ Kiến Bình và Tạ Kiến An phản bội lại là thế này, mà nói thật người khiến Trương Thiên Sơn thay đổi quyết định, thay đổi lộ tuyến lại chính là Lâm Hàn.

Như vậy bây giờ Trương Thiên Sơn bị phản bội và gặp nguy hiểm, dường như cũng là do Lâm Hàn.

Mặc dù Lâm Hàn biết xu hướng chung đúng là như vậy, nhưng thời thế đang thay đổi, suy nghĩ của Trương Thiên Sơn cũng không sai.

Đối với mấy người Tạ Kiến Bình mà nói, họ có thể không hiểu, trong suy nghĩ thâm sâu của họ, chắc chắn vẫn cho rằng phải kinh doanh Vùng Xám để kiếm tiền.

Nhưng Lâm Hàn đứng trên cả nhà họ Lâm to lớn, đương nhiên có thể nhìn rõ hơn, nhận thức sâu sắc rằng những người như Tạ Kiến Bình sắp bị đào thải dần dần, cho nên lần trước anh mới đề cập chuyện này với Trương Thiên Sơn, thay đổi suy nghĩ của ông ta.

Nhưng dù biết mình làm đúng thì Lâm Hàn vẫn hơi áy náy, dù sao cũng vì anh nên Trương Thiên Sơn mới bị hại.

Lúc này Lâm Hàn cũng đã hạ quyết tâm, bằng mọi giá phải cứu được Trương Thiên Sơn.

Mà bây giờ mỗi phút đều vô cùng quan trọng, không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa, phải tranh thủ thời gian, mau chóng xuất phát đi cứu Trương Thiên Sơn.

“La Văn, anh mau nghĩ cách xử lý Tạ Kiến Bình và đám thân tín của ông ta đi, chúng ta lập tức đưa người lên phía Bắc cứu Trương Thiên Sơn!”, Lâm Hàn nói thẳng.

La Văn nghe Lâm Hàn nói vậy cũng tỉnh táo trở lại.

Bây giờ không thể tiếp tục lãng phí thời gian vì Tạ Kiến Bình được nữa, họ phải mau chóng tìm cách cứu Trương Thiên Sơn.

Cứu Trương Thiên Sơn mới là điều quan trọng nhất, sau này họ còn nhiều thời gian để xử lý Tạ Kiến Bình.

Sau khi suy nghĩ cách xử lý Tạ Kiến Bình, La Văn chỉ muốn giết chết ông ta ngay tại chỗ, nhưng cuối cùng vẫn phải kìm lại, buông ông ta ra.

“Anh Lâm, Tạ Kiến Bình tội đáng muôn chết, nhưng bây giờ ông ta chết cũng không có ích gì cho chúng ta, tôi đề nghị canh chừng nghiêm ngặt và nhốt đàn em của ông ta ở chỗ anh. Còn Tạ Kiến Bình thì chúng ta đưa ông ta đi cùng, có lẽ đến lúc đó sẽ là một con bài tốt để trao đổi với Tạ Kiến An, vào thời khắc mấu chốt chưa biết chừng còn có thể cứu được Trương Thiên Sơn”, La Văn cung kính nói với Lâm Hàn.bg-ssp-{height:px}

Lâm Hàn hơi ngạc nhiên nhìn La Văn, thực ra đây cũng là điều anh vừa nghĩ đến.

Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình là anh em, Tạ Kiến Bình nằm trong tay anh, mà Trương Thiên Sơn lại trong tay Tạ Kiến An, lúc này đúng là không nên làm gì Tạ Kiến Bình.

Dù sao nếu Tạ Kiến An biết Tạ Kiến Bình đã chết, có thể ông ta sẽ làm gì đó với Trương Thiên Sơn.

Mặt khác, có lẽ đến lúc đó Tạ Kiến Bình cũng là một con bài thương lượng tốt, có thể giúp mấy người Lâm Hàn giải cứu Trương Thiên Sơn.

Tuy nhiên Lâm Hàn cũng biết rõ mối thù giữa La Văn và Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, vậy nên anh mới giao Tạ Kiến Bình cho La Văn xử lý và trút giận, mọi chuyện đều giao hết cho La Văn.

Chỉ là Lâm Hàn không ngờ La Văn lại có thể nhanh chóng tránh khỏi sự ảnh hưởng của thù hận mà đưa ra lựa chọn lý trí nhất.

“Tốt lắm, làm vậy đi”, Lâm Hàn cũng gật đầu bảo: “Tôi sẽ sắp xếp cho đàn em chuẩn bị, buổi trưa chúng ta sẽ xuất phát, tranh thủ sáng mai có thể tới thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông, bắt đầu kế hoạch giải cứu Trương Thiên Sơn”.

La Văn nghe xong có hơi cảm động, anh ta không ngờ Lâm Hàn lại quan tâm đến việc giải cứu Trương Thiên Sơn như thế, xem ra người anh em Trương Thiên Sơn mới quen được này đúng là không tồi.

Mặc dù Trương Thiên Sơn nhìn nhầm Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình, nhưng không hề nhìn nhầm Lâm Hàn, lần trước cử Uông Nghĩa dẫn theo nhóm cao thủ đến tiếp viện cũng hoàn toàn xứng đáng.

Lúc trước La Văn cũng đã nghĩ đến kế hoạch giải cứu Trương Thiên Sơn, anh ta khẽ lắc đầu: “Anh Lâm, tôi biết anh nóng lòng muốn cứu Trương Thiên Sơn, tôi cũng chỉ mong có thể cứu được ông ấy ngay lập tức, nhưng bây giờ chúng ta đến đó, có lẽ đàn em của anh có khả năng chống lại Tạ Kiến An, nhưng chưa chắc đã có khả năng chống lại đồng minh mà ông ta triệu tập từ các vùng khác”.

“Đồng minh của Tạ Kiến An ở các vùng khác?”, Lâm Hàn hơi bất ngờ nên hỏi lại.

Lâm Hàn không ngờ Tạ Kiến An lại có khả năng điều động thế lực từ vùng khác, lại còn là từ nhiều vùng.

“Đúng thế”, La Văn gật đầu rồi giải thích cho Lâm Hàn: “Trước đây tôi bị Tạ Kiến An bắt nhốt ở mật thất của ông ta, vì không tiện vả lại họ nghĩ tôi không thể thoát ra khỏi căn phòng đó nên không tránh mặt tôi, để tôi biết được mọi kế hoạch của họ. Nhưng Tạ Kiến An không ngờ trong số người của ông ta vẫn có người đứng về phía Trương Thiên Sơn nên tôi mới thoát ra được. Mà theo như tôi được biết về kế hoạch của họ và sự hiểu biết của tôi về Tạ Kiến An, lúc này ông ta biết kế hoạch của Tạ Kiến Bình bên thành phố Đông Hải vùng Hoa Đông đã thất bại, chắc hẳn sẽ sử dụng kế hoạch dự phòng, đó là kêu gọi các đồng minh nhiều vùng khác. Đương nhiên, Tạ Kiến An cũng cần chia sẻ phần lớn miếng bánh vùng Bắc Đông cho họ”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio