Có thể với đa số mọi người thì nhận được cái thông báo này chẳng khác gì nhận được những viên bom nặng kí. Họ sẽ vui sướng reo hò, thậm chí là đợi chờ từng phút từng giây. Song với “hắn” lại không. Năm cái nghi vấn lớn hiện lên trong đầu “hắn”.
Thứ nhất, câu hỏi mà “hắn” vẫn luôn tự hỏi: “Tại sao Chủ Thần lại phân biệt game chính và phụ? Chỉ một game chính không đủ hay sao mà còn cần phải có nhiều game phụ trợ?”. Đương nhiên càng nhiều game thì sinh mệnh trí năng quản lý càng vất vả. Nó lại mới chỉ là giai đoạn ấu sinh kỳ, ép nó vắt kiệt sức như thế này có ổn chăng?
Thêm nữa là cái vị Chủ Thần này nhiều ý nghĩ quá! Qua hơn vạn năm tổng hợp, lịch sử chỉ ra rằng một hành tinh được khai phá phải được sự chấp nhận của Chủ Thần sở hữu hành tinh ấy, mà qua vạn năm, mỗi lần như vậy chỉ có game duy nhất. Cho nên lần này quá khác lạ. Liệu có chuyện gì đáng sợ ẩn đằng sau hay không?
Thứ hai, theo quy định hiểu ngầm, cái game sẽ có nhiều phần quà, thế nên game càng nhiều thì số lượng phần quà bay theo cấp số nhân. Chủ Thần này phóng khoáng đến nỗi làm cho “hắn” nghi ngờ mục đích thật sự của Chủ Thần.
Thứ ba, tại sao cứ mỗi khi xuất hiện biến hóa của một game là lại ra game khác? Lấy ví dụ như game Huyền Thoại xuất hiện đồ bộ Thường, Anh Hùng và Huyền Thoại thì game Đại Giang Hồ mở cửa. Thêm một ví dụ rõ ràng nữa là bây giờ game Đại Giang Hồ tổ chức sự kiện thì lại mở cửa Thế giới Pokemon.
Một lần tình cờ thì thôi, hai lần tình cờ thì chẳng phải tình cờ.
Xét theo lẽ thông thường, khi game Huyền Thoại xuất hiện đồ bộ, người chơi sẽ toàn tâm toàn lực săn đuổi đồ bộ cho đến khi đủ bộ mới thôi. Mở cửa game Đại Giang Hồ lúc đó là vì cái gì?
Game Đại Giang Hồ sắp có sự kiện thì chắc chắn người chơi đổ xô đi tăng thực lực mà chuẩn bị, chắc chắn họ sẽ sẵn sàng bỏ ra giá cao để thu mua đan dược, mật tịch… Thế nhưng Chủ Thần ngay lập tức ra game Thế giới Pokemon cắt đứt giảm công cuộc ấy (Bởi vì người chơi không thể chơi cùng lúc game, muốn chơi game này thì game kia phải dùng chế độ tự động – Auto). Tham gia chuẩn bị sự kiện ở game Đại Giang Hồ thì bỏ lỡ những bước đầu trong game Thế giới Pokemon. Mà tham gia Thế giới Pokemon thì lại không có nhiều thời gian chuẩn bị cho sự kiện trong game Đại Giang Hồ.
Thứ tư, bất cứ game nào đều có nhiệm vụ ẩn, bất cứ game nào đều có những NPC đặc biệt và những bản đồ hay phụ bản ẩn giấu. Có cả những trang bị cấp cao nhất cần bỏ thời gian đi nghiên cứu, có luôn cả nghề nghiệp cần thời gian vun bón. Chỉ mở chế độ Auto thì có thể thăm dò đến những bí ẩn như thế sao? Không thể! Vì auto chỉ có tự động tu luyện theo chỉ định, đánh quái, đánh phó bản và làm nhiệm vụ. Phải chăng Chủ Thần cố ý phân tán sự tập trung của người tham gia game?
Thứ năm, con người không ai có đủ đầu óc phát triển thành cao thủ cùng lúc tại mấy cái game, chứ đừng nói là số lượng game hiện tại là và tương lai thì chưa biết bao nhiêu. Con người đều có sở trường và sở đoản, ai dám đảm bảo giỏi hết tất cả?
Rốt cuộc là vì sao?
Dù biết rằng chiến trường chính là ở game Huyền Thoại. Nhưng những game khác đều phụ trợ lấy nó, muốn mạnh thì không chỉ ở game Huyền Thoại là cao thủ mà ở những game khác cũng phải mạnh. Bởi vậy không đầu tư cho tất cả lại không phải là tốt nhất.
Thử hỏi một con người chỉ chơi duy nhất game Huyền Thoại, dù cho gã ta ở game này là cực mạnh, nhưng có thể chỉ đánh ngang bằng một kẻ gà mờ ở game này chỉ bởi vì kẻ này được cộng thêm thuộc tính từ game phụ. Cho nên rất dễ thấy chơi giỏi một game cũng chẳng khác gì chơi tệ nhưng chơi tất cả các game.
Từ đó suy ra khoảng cách chênh lệch giữa người chơi với nhau gần như là không có! Phải chăng Chủ Thần này làm vậy là vì duy trì tính công bằng? Chủ Thần này khuyến khích mọi người cạnh tranh ở tất cả các mặt trận game?
Mọi chuyện trở nên khó phân biệt. “Hắn” đau đầu tự nghĩ lấy.
Nhưng cái đau đầu không chỉ bởi không hiểu rõ mục đích của Chủ Thần, mà còn là vì cấp độ hiện tại của “hắn” chưa đạt . Sau khi “hắn” đào được một lượng lớn thông tin nơi sinh mệnh trí năng, “hắn” đã cấp tốc vào game Huyền Thoại mà sửa Auto từ đánh phó bản kiếm đồ bộ Anh Hùng sang tập trung làm nhiệm vụ. Đó là do lượng thông tin ấy có một phần khiến “hắn” lưu tâm.
Lượng thông tin ấy chỉ ra rằng nếu muốn làm nhiệm vụ chuyển chức lần thì cần phải hoàn thành tất cả các nhiệm vụ chủ tuyến và phụ tuyến ở game Huyền Thoại. Bởi vậy để tương lai không tụt sau người khác, “hắn” không thể không điều chỉnh auto thành làm nhiệm vụ.
Nhưng bởi chỉnh làm như vậy nên kinh nghiệm thu được không bao nhiêu, tiền bạc thu vào cũng toàn bèo bọt. Chính là không bằng một phần mười đánh phó bản Bác sĩ điên. Vì lẽ ấy, cấp độ của “hắn” hầu như đứng yên và so với mặt bằng chung của những người chơi khác là… điên cuồng rớt xuống.
Giờ đây nhận được thông báo, “hắn” chỉ có thể lặng lẽ đặt auto game Đại Giang Hồ cho nhân vật Nhất Nhân Nhất Kiếm bên này tự tu luyện và mò vào game Huyền Thoại nhằm bắt đầu con đường cày cấp độ của mình.
Chỉ ngày. “Hắn” chỉ có ngày để từ cấp độ , cây kinh nghiệm là % tới cấp độ . Khó! Hai tháng trôi qua, chỉ mới từ lên , giờ ngày phải từ lên . Không khó mới lạ.
Khi này đây, “hắn” vận dụng đầu óc đến cực hạn mà phân tích lượng lớn thông tin đã thu được.
Cả giờ sau “hắn” mới có kết quả mong muốn.
“Hắn” trở về thôn Koha và lướt thẳng tới phía đông thôn. Chạy thêm vào ngôi nhà nhỏ đầy hoa nằm ở một góc hẻo lánh. “Hắn” gõ cửa.
“Cốc… Cốc… Cốc…”
- Ai đấy? Vào đi!
Một giọng nữ dịu dàng truyền ra. “Hắn” đánh cái rùng mình. Vậy nhưng “hắn” vẫn đẩy cửa bước vào một cách bình thường.
Nhìn người mỹ nhân tóc lam đằng trước, “hắn” lễ độ khom người chào hỏi:
- Xin chào đại tỷ Yulia xinh đẹp.
Yulia chớp chớp đôi mắt to tròn và gật đầu:
- À… Ai đây nhỉ?
“Hắn” nhanh nhảu đáp:
- Đại tỷ xinh đẹp, đệ là Đừng Cắt Ngang đây.
Và ngay tức thì “hắn” nhận được lời chế giễu vọng lại:
- Há há… Đừng Cắt Ngang? Ừm, không phải là kẻ cô phụ lòng kỳ vọng của chúng ta sao?
Sau đó là cái nhướng mày đuổi khéo:
- Nếu có chuyện gì quan trọng thì nói đi. Còn chuyện lặt vặt thì biến. Đại tỷ ta không có thời gian tiếp đón một con côn trùng ngọ nguậy.
“Hắn” nặn ra nụ cười chân thành, tỏ vẻ ấp úng và dốc hết vốn liếng kém cỏi mà xu nịnh:
- Đại tỷ Yulia xinh đẹp. Đệ biết sai rồi, đệ hứa sẽ sửa chữa mà. Cho đệ thêm một cơ hội đi mà. Đại tỷ xinh đẹp như ngàn vạn tinh tú treo trên bầu trời, như ánh trăng lấp lánh chiếu rọi màn đêm. Đại tỷ dễ thương như con chim bồ câu xinh đẹp, như chú mèo con mềm mại, thướt tha. Đại tỷ thánh thiện…
- Được rồi, được rồi. Ngươi không cần phải nịnh hót.
Yulia cắt đứt lời nói của “hắn”. Mặc dù nhìn mặt Yulia có vẻ khó chịu vì những từ ngữ lề đường xó chợ không biết cách nịnh ấy, nhưng dưới tác động của độc được mắc phải thì trong lòng Yulia vui vẻ vô cùng.
Nàng trầm ngâm vài giây rồi nói:
- Ta thay mặt các anh hùng cho ngươi một cơ hội. Cơ hội này chính là ngươi phải hoàn thành thử thách đặt ra. Thế nhưng ta nói trước là nhiệm vụ rất khó và khả năng thất bại rất cao. Mà khi ngươi thất bại thì cấp độ của ngươi về . Ngươi có dám nhận hay không?
“Hắn” bình tĩnh trả lời:
- Tiếp nhận!
“Tích!
Người chơi tiếp nhận nhiệm vụ đặc biệt: “Lấy lại niềm tin.”
Mô tả nhiệm vụ: Hoàn thành thử thách của các vị anh hùng.
Bước : Thu thập cây thuốc Vạn Hà Thảo. Hoàn thành nhiệm vụ thì quay về gặp Yulia để nhận đầu mối bước của nhiệm vụ.
Phần thưởng: Đẳng cấp +
Thất bại: Đẳng cấp về .”
- Được rồi, đi đi thôi!
Lại một cái phất tay, “hắn” bị cưỡng chế chuyển cảnh.
“Roẹt…”
Đứng ở giữa thôn, đứng trước dòng người tấp nập, “hắn” cười khổ không thôi. “Hắn” biết vị nữ anh hùng Yulia này dễ nói chuyện và dễ lôi kéo nhất trong các vị anh hùng. Nhưng có biết thì vận mệnh của “hắn” cũng vô cùng trắc trở, có như thế nào nhiệm vụ này cũng có độ khó quá cao.
Vạn Hà Thảo là loại dược thảo quý hiếm, chỉ mọc ở trên những viên Vạn Hà Sa tinh khiết. Trong một vạn viên Vạn Hà Sa, khó có thể tìm ra được một viên Vạn Hà Sa tinh khiết. Trong trăm viên Vạn Hà Sinh tinh khiết, càng khó có thể tìm ra được một viên có thể nuôi dưỡng Vạn Hà Thảo. Vậy nên, Vạn Hà Thảo gần như tuyệt tích, mức độ quý hiếm của nó không thua gì một gốc Linh dược.
Vạn Hà Sa lại chỉ xuất hiện ở những dòng sông lớn.
Vậy nên muốn tìm Vạn Hà Thảo thì phải đến các bản đồ cấp trở lên mới có. Dẫu cho đến bản đồ đó thì cũng không dễ tìm, bởi vì cần phải tìm những hang động ẩm thấp cạnh những dòng sông phì nhiêu thì mới có cơ hội nhìn thấy nó.
Song liệu “hắn” có khả năng chạy tới bản đồ cấp không? Này lại là một câu đố khác. Ở game Huyền Thoại, muốn đến bản đồ mới thì chỉ có chạy bộ qua đó. Thế nhưng mà hiện tại bản đồ chỉ mở đến cấp , những vùng còn lại là một màu xám. “Hắn” đi đâu để tìm?
“Hay là về hỏi lại xem vị Yulia kia có cách nào không?” – “Hắn” vừa nghĩ thế thì bỏ ngay. Yulia đã là vị anh hùng dễ nói chuyện nhất, nhưng cái gì cũng có mức độ của nó. Vượt quá mức thì chỉ chọc điên nữ anh hùng dính phải độc dược có thuộc tính yêu thích được khen xinh đẹp ấy mà thôi. Và hậu quả chọc điên một con mụ bạo lực chính là về đẳng cấp thật chứ không phải đùa.
“Hắn” thật sự không dám mạo hiểm. Lỡ về cấp độ , dù có hoàn thành thử thách của các vị anh hùng thì chỉ mới lên cấp độ . Thời gian ngày làm sao cho lên cấp độ ?
Thật đau đầu! “Hắn” sắp hỏng mất!
Hít sâu một hơi, khi lòng bình tĩnh lại, “hắn” quyết định lại tới nhà Yulia, nhưng không phải để hỏi về vấn đề nhiệm vụ mà nhờ vả chuyện khác.