Sakura Club, Mitsui Ken vừa nhìn thấy Tào Song Hoa và một nhóm thủ hạ lại nổi trận lôi đình!
Bụp!
Tào Song Hoa bị Mitsui Ken một cước đá văng ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất.
Mitsui Ken mặt hung tàn nói: “Tao đã từng này tuổi còn chưa có ai dám uy hiếp, tao nhất định bắt Trần Ninh kia phải trả giá.”
Tiêu Minh cúi đầu xin lỗi: “Mitsui thiếu gia, lần này chúng tôi đã coi thường Trần Ninh rồi! Tôi lập tức gọi điện thoại yêu cầu gia tộc phái đệ nhất cao thủ thân chính đuổi theo Trần Ninh đến Trung Hải cho hắn một trận sỉ nhục.”
Mitsui Ken lạnh lùng nói: “Cứ như vậy đi! Hi vọng Tiêu gia các người lần này không làm tôi thất vọng nữal”
Tiêu Minh nhận thấy Mitsui Ken bây giờ đã vô cùng nghi ngờ thực lực của Tiêu gia.
Nếu như lần này không xử lý được Trần Ninh thì việc Tiêu gia hợp tác cùng với tập đoàn Tam Hòa phỏng rằng sẽ phải dừng lại. Ông ta cáo từ rồi rời khỏi Sakura Club.
Vừa lên xe, ông ta lập tức rút điện thoại ra gọi cho Tiêu lão gia: “Bác! Trần Ninh này rất có bản lĩnh, Mitsui Ken cũng bị Trần Ninh tính số rồi!”
Xin bác cử thần hộ mệnh Phật gia của chúng ta ra giúp đỡ cháu!”
Phật gia!
Một cái tên đáng sợ từng khủng bồ làm thay đổi cả thành phố Giang Nam!
Một tên sát thủ từng khiến vô số cao thủ ở Giang Nam khiếp sợi Người này từng là sát thủ hô mưa gọi gió ở Giang Nam, bây giờ đã làm thần hộ mệnh cho Tiêu gia, chỉ khi Tiêu gia gặp phải đối thủ cực kì khó đối phó mới có thể mời vị tôn vương gia này ra trận!
Tiêu lão gia trầm mặc một lúc, nói: “Đối phó với một Trần Ninh nhỏ bé thật sự phải mời Phật gia ra tay?”
Tiêu Minh trầm giọng nói: “Mitsui thiếu gia đã tức giận rồi! Nếu chúng ta còn không xử lý được Trần Ninh thì việc hợp tác giữa tập đoàn Tam Hòa với Tiêu gia không có khả năng nữa!”
“Cộng thêm Trần Ninh rất lợi hại, người cháu biết cũng chỉ có Phật gia mới có thể trong thời gian ngắn giải quyết được vấn đề.”
Tiêu lão gia cuối cùng cũng đáp: “Vậy được! Tôi đích thân đi mời Phật gia xuất quan, giúp cháu giết Trần Ninh!”
Tiêu Minh phần khích: “Cám ơn bác.”
Tại Sakura Chub, Tào Sơng Hoa hạ thấp đầu, thăm dò hỏi Mitsíu Xem: “Thiếu gia, Tiêu tiên sinh đã đi mời cao thủ gia tộc giúp đốỡ.Chúng ta nên Làm thế nào?”
Mitsui Kem hai lần bị tổn hại thủ hạ dưới tay Thần Ninh, Tiêu Minh tại không thể giúp hắn báo thù, hắn đã không còn tin tưởng đối với thực thực của Tiêu gia.
Hân hừ lạnh: “Dựa vào người khác không bằng dựa vào bản thân! Muốn trả thù, tôi thấy vẫn nên tự mình phái một cao thủ từ Đông Doanh qua đây.
luyen One Đông doanh, nằm trong dinh thự Mitsui gia tộc.
Người đứng đầu tập đoàn Tam Hòa Mitsui Takeshi, đang cùng kiếm thần Đông Doanh Miyamoto Ichitosai chơi cờ. Đột nhiên, một thủ hạ vội vã bước
vào, cúi đầu thì thầm vào tai Mittsui Takeshi.
Mặt Mitsui Takeshi biến sắc, vô cùng tức giận nói: “Thế mà lại có người cả gan dám bắt nạt con trai tôi! Thật là hết sức vô g!”
Miyamoto Ichitosai Lãnh đạm nói: “Chuyện gì mà lại khiến Mitsui Takeshí tiên sinh tức giận như vậy?”
Mitsui Takeshi cười ngượng nói: “Com trai tôi bị người khác ức hiếp ở Hoa Hạ, để đại sư chê cười rồi!”
Miyamoto chitosai gật gật đầu một “Có thể khiến cậu ấg chịu thiệt như vậy, cao thủ của Hoa Hạ chắc là khó đối phó rồi, cần giúp đỡ gì không?”
Mitsui Takeshi gật đầu: “Đúng, chủ yếu là Hoa Hạ quá xa, không thể phía nhiều người tới báo thủ. Nếu muốn thì cũng chỉ có thể phái cao thủ, nhưng thời gian quá gấp rút, tôi không kịp tuyển chọn ứng viên thích hợp.”
Miyamoto Ichitosai nở một nụ cười, nói: “Dòng họ Miyamoto chúng tôi từ lâu đã nhận được sự chiếu có của Mitsui Takeshi ngài, lần này chính là lúc chúng tôi nên báo đáp rồi!”
“Đồ đệ tốt nhất của tôi Liễu Sinh Cương, biệt danh Hắc Thiên Cầu, đã đạt được năm phần chân truyền từ tôi, cậu ấy có thể đến Hoa Hạ giúp lệnh lang giải ưu.”
Hắc Thiên Cầu.
Trong vòng mười năm trở lại đây, kiếm hào có thành tích sáng chói nhất Đông Doanh.
Quét sạch mọi thể loại đối thủ ở Đông Doanh và các đối thủ ở các trận đấu tại chợ đen.
Tham gia hàng ngàn trận chiến chưa từng bại trận.
Cậu ấy được gọi là người có hi vọng trở thành Kiếm thần thế hệ tiếp theo ở Đông Doanh.
Mitsui Takeshi xúc động nói: “Ha ha. Có Hắc Thiên Cầu tự mình đến Hoa Hạ thì kẻ dám ức hiếp con ttrai tôi chết chắc rồi!”
Ngày thứ hai từ khi nhận được lệnh xuất phát từ Đông Doanh, máy bay đáp xuống Hoa Hạ.
Sát thủ Tiêu gia – Phật gia đã đến thành phó Trung Hải.
Tiêu Minh sau khi gặp được Phật gia lập tức trở nên tự mãn.
Ỷ Hắn cùng Mitsui Ken đưa Phật gia và một trăm thủ hạ khí thê ngập trời xông vào tập đoàn Ninh Đại.
Thạch Phong – đội trưởng đội bảo an của Tập đoàn Ninh Đại, dẫn hơn hai mươi bảo an mang theo côn nghênh đón.
Thạch Phong hét lón: “Các người là ai? Ai cho phép các người đột nhập vào công ty chúng tôi?”
Thân hình phì nhiêu to lớn bên cạnh Tiêu Minh, cân nặng vượt qua cân, thịt nhiều như núi Phật gia chậm rãi mở miệng, thanh âm vang lên như sắm: “Một đám phù du mà cũng dám cản đường Phật gia tôi? Thật không biết phải trái!”
Phật gia nói xong, nâng chân phải to như chân voi của mình lên đạp mạnh xuống đất.
Àm ầm, mặt đất lún sâu.Theo sau một cỗ không khí, vết nứt theo hình cánh cung lan đến chân nhóm bảo an.
Trong phút chốc những bảo an đó đều bị cỗ không khí dưới chân đánh bay lên, ngã sõng soài trên nền đất không ngừng kêu la.
Tung ra một cú đá cực kì mạnh mẽ, thì liền biết được có hay không!
Mitsui Ken thấy Phật gia chỉ cần tung một cước liền khiến cho toàn bộ hơn hai mươi bảo an này đều bị ngã đến chắn thương cũng không khỏi ngạc nhiên, cái nhìn tiểu nhân đối với Tiêu gia cũng không còn nữa.
: h Tiêu Minh thấy Phật gia đại phát thần uy, tùy tiện vẫy tay một cái liền khiến cho hơn hai mươi tên bảo an của tập đoàn Ninh Đại phải ngã ngửa, không giấu được vẻ tự mãn, xua tay nói: “Đi! Lên phòng chủ tịch tìm Trần Ninh và Tống Sính Đình!”
Tiêu Minh nhanh chóng cùng Mitsui Ken dẫn theo Phật gia và một trăm thủ hạ lên tầng , tầng văn phòng chủ tịch.
Trần Ninh và Tống Sính Đình đang trò chuyện trong phòng chủ tịch, đột nhiên nghe thấy bên ngoài ồn ào chim kêu chó nhảy.
Sau đó Lâm Vy hốt hoảng chạy vào, âm thanh run rẩy: “Tống tổng, Trần tiên sinh. Xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Tiêu Minh cùng Mitsui Ken dẫn theo một nhóm thủ hạ đến đây đánh bị thương bảo an của công ty chúng ta, bây giờ cũng đã lên đến tầng chủ tịch chỗ chúng ta rồi!”
Tống Sính Đình mở to hai mắt: “Cái gì?”
Trần Ninh nhíu mày, khôi phục dáng vẻ bình tĩnh, điềm đạm nói: “Đi, chúng ta đi xem thử!”
Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Lâm Vy từ phòng chủ tịch đi ra.
Đến khu văn phòng chung, sau đó liền bắt gặp đám người Tiêu Minh. Thậm chí nhân viên của Tập đoàn Ninh Đại cũng bị dọa sợ hãi trốn đi, chân tay run rầy.
Tống Sính Đình nhìn về phía Tiêu Minh đang đợi người, vô cùng tức giận nói: “Các người đến đây làm gì?”