Chương
“Nếu như Thiên Vũ đại nhân còn ở đây, sự việc nhất định sẽ không biến thành thế này. . “
Không biết là ai, cảm khái một câu.
Nhưng lại nói ra tiếng lòng của mười hai vệ trung thiết huyết và Tiêu Mặc Chiến đang ở trong địa lao của Yến Phiệt.
Đúng vậy.
Nếu như Tần Vũ Phong còn sống.
Chuyện này, nhất định không tới nông nỗi này!
Mà giờ khắc này, Tân Vũ Phong đang được mọi người nhớ mong, còn đang ở trong Tây Nam Miêu Cương.
Một mặt, là bởi vì Tân Vũ Phong vừa mới lĩnh ngộ được một trăm lẻ tám đạo kiếm ý, còn chưa quen thuộc.
toàn bộ.
Địa thế Tây Nam Miêu Cương hiểm trở nhưng diện tích trống trải, ra khỏi Tây Nam Miêu Cương, chỉ sợ cũng không có nơi luyện tập tốt như thế này.
Còn mặt khác, tự nhiên là bởi vì, Thập Vạn Đại Sơn ở Tây Nam Miêu Cương, khắp nơi đều có thiên tài địa bảo!
Không sai, ngoại trừ huyệt mộ đó, ở trong Miêu Cương Thập Vạn Đại Sơn, còn có hàng ngàn nơi giấu bảo vật khác.
Cơ hội tốt thế này, sao Tân Vũ Phong có thể buông tha?
Cho dù không phải vì bản thân anh, thì cũng là vì Lâm Kiều Như, vì mẹ.
Tần Vũ Phong cũng sẽ tận lực đi thu thập những thiên tài địa bảo đó.
Hơn nữa dưới dự tẩm bổ của tử khí, anh luôn cố gắng cho tiến thêm một bước, không chỉ khôi phục được tu vi Tông Sư Tam Trọng Thiên lúc trước, mà bây giờ, còn tăng tới Tông Sư Ngũ Trọng Thiên rồi.
Có thể nói nhìn ra toàn bộ giang hồ, toàn bộ Đại Hạ, cũng khó có ai trở thành đối thủ của Tân Vũ Phong!
Cho nên, Tân Vũ Phong hiện tại hành tẩu ở Tây Nam Miêu Cương, cũng coi là người tài cao gan lớn, căn bản là không sợ hãi gì.
Mấy ngày này, Tân Vũ Phong ở Tây Nam Miêu Cương tìm kiếm bảo vật bí truyền, thu hoạch được tương đối.
Thậm chí, anh còn tìm thấy một viên Tinh Kim ngàn năm.
Đây là một loại nguyên liệu không thể thiếu để luyện chế linh khít €ó thể nói không có Tinh Kim ngàn năm, cho dù ai có phương pháp luyện khí thông thiên đi chăng nữa, cũng không luyện chế ra linh khí có chưa khí linh.
Hơn nữa, Tần Vũ Phong còn tìm được Bích linh xà đản.
Bích linh xà đản, vạn độc bất xâm!
Bất luận là người trúng loại độc kì lạ nào trong thiên hạ, chỉ cần dùng tới một chút Bích linh xà đản, có thể giải độc!
Nhưng Bích linh xà đản mà anh tìm được, chỉ chừng một nắm tay thôi!
Lúc Tân Vũ Phong tìm được Bích linh xà đản, trong lòng vô cùng vui mừng!
Nói thật, cơ thể của Tân Vũ Phong đã là bách độc bất xâm, căn bản cũng không cần đến vật này.
Nhưng bên người Tần Vũ Phong, còn có những người khác!
Chia làm nhiều phần, đưa cho mười hai vệ trung thiết huyết Thần Vũ doanh một ít, đưa cho Lâm Kiều Như một ít.
Tin tưởng nhất định có thể cung cấp rất nhiều trợ lực cho đám người Thanh Long Huyền Vũ!
Tân Vũ Phong không chút do dự nhận lấy Bích linh xà đản.
Những bảo bối khác, cũng không phải ít.
Cỏ Cửu Diệp Linh Chỉ, hấp thu tinh hoa trời đất, sau khi sinh trưởng một trăm năm đầu, mỗi một trăm năm sau lại mọc ra một chiếc lá.
Đủ chín lá, đủ ngàn năm.
Linh khí trong đó, vô cùng thuần khiết.
Tần Vũ Phong tin tưởng, cây cỏ Cửu Diệp Linh Chi này, sẽ mang tới sự may mắn to lớn cho Kiều Như.
Còn có Phục Linh hình người, hoa Lôi Trạch, cỏ Thiên Diện. .. Vân vân.
Tân Vũ Phong dừng chân ở Tây Nam Miêu Cương khoảng một ngày, có thể nói là một lần thu hoạch bội thu.
Sau khi nghỉ ngơi anh chính đốn lại, rốt cục quyết định, rời khỏi Tây Nam Miêu Cương Thập Vạn Đại Sơn.
Ở trong Tây Nam Miêu Cương, tuy rằng thiên tài địa bảo đông đảo, thế nhưng nếu như dựa vào trình độ nhạy cảm của những thiên tài địa bảo này, nếu tiếp tục chiếm lấy, đối với hệ sinh thái của Tây Nam Miêu Cương mà nói, không khác gì một lần bị thương nặng.
Không cần vì ham muốn cá nhân, mà phá hủy nơi đây.
Tần Vũ Phong liếc mắt nhìn Thập Vạn Đại Sơn Tây Nam Miêu Cương.