Chương
Lão Vương gia gật đầu với Tân Thiên Vương một cái, lịch sự đáp lại, cho Tân Thiên Vương đủ thể diện.
Người của Hoàng thất chào lại có thể nói là làm cho Tân Thiên Vương mở mày nở mặt.
Hai người trò chuyện qua loa vài câu thì Tân Thiên Vương bèn trở lại chỗ ngồi của mình.
Không chỉ riêng gì một vị Vương gia này mà còn có rất nhiều hoàng tử và công chúa chưa có phò mã đều đến tham dự lễ cưới của Tứ hoàng tử và Lâm Kiều Như.
€ó điều là trừ hoàng đế ra thì còn có một nhân vật cao quý trong hoàng cung vẫn chưa hề có mặt.
Đó chính là đương kim Thái tử.
Lý do của đương kim Thái tử hết sức qua loa lấy lệ, tuyên bố rằng mình luyện võ nên không có thời gian tham dự.
Hầu như tất cả mọi người đều nhìn ra được sự tranh giành cấu xé lẫn nhau của Thái tử và Tứ hoàng tử bây giờ đã đến giai đoạn căng thẳng nhất.
Thậm chí có thể nói quan hệ giữa hai người như nước với lửa, có thể không xuất hiện nơi có đối phương thì sẽ cố gắng hết sức sẽ không xuất hiện.
Khách khứa cũng đã đến gần đầy đủ, nên nhân vật chính ở phía bên kia hiển nhiên cũng sẽ không trì hoãn.
Ba vợ của Tứ hoàng tử Yến Đông Lam đưa người vợ hiện tại Kiều Ngọc Hoa, còn có Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh cùng đến nơi.
Bốn người họ đều được xếp vào hàng ghế khách quý rất gần với vị trí của Tân Thiên Vương.
Tân Thiên Vương và Yến Đông Lam chào hỏi nhau.
Cho dù ở trong thâm tâm Tân Thiên Vương muốn hạ Yến Đông Lam khỏi vị trí đứng đầu tám dòng tộc tài phiệt lớn đến bao nhiêu, nhưng một ít biểu hiện bề ngoài dù sao vẫn phải làm tốt.
Giống như bây giờ.
“Phiệt chủ Yến, hôm nay gả con gái đi là một chuyện vui nơi này chúc mừng phiệt chủ Yến!”
chủ Tân khách sáo rồi!”
‘Yến Đông Lam cười nói: “Nghe nói hôm nay công tử nhà phiệt chủ Tân có được một kho báu! Tôi còn chưa kịp đi chúc mừng”
“Đâu có đâu có, một thäng nhóc nghịch ngợm chẳng qua là giành được một chút cơ duyên, vui vẻ không có giới hạn, làm huyên náo cả Đế Đô đều biết rồi, phiệt chủ Yến cũng đừng chê cười tôi không biết cách dạy con!”
“Sao lại có thể chứ…”
Trên mặt hai lão cáo già nở nụ cười, ngoài miệng nịnh hót lẫn nhau, bề ngoài nhìn qua rất hòa hợp.
Tần Thiên Vương mở miệng nói: “Cô cả Yến Kiều Như của nhà ngài là đang ở phủ nhà họ Yến đợi lấy chồng ư?”
‘Yến Đông Lam cười lắc đầu: “Nếu như là ở phủ nhà họ Yến đợi lấy chồng thì chúng tôi làm sao lại có thể đến đây sớm như thế này! Phiệt chủ Tân có lẽ không biết hoàng thất lấy vợ và dân gian lấy vợ không giống nhau đâu!”
“Kiều Như nhà tôi mới sáng sớm là đã đến cung điện Tử Vân trang điểm đánh phấn, bây giờ chỉ chờ cưới nữa thôi!”
Ý trong lời nói này của Yến Đông Lam chính là đang chê cười Tân Thiên Vương không có con gái, không thể nào dựa vào hôn nhân như một phương pháp để mở rộng quyền lực của mình Tần Thiên Vương tất nhiên cũng nghe ra ẩn ý trong lời nói của Yến Đông Lam.
Nhưng Tân Thiên Vương chỉ cười một tiếng, cũng không có phản bác bỏ, chỉ nói vốn dĩ là bản thân kiến thức nông cạn.
Có được Tân Thiên Lâm ở Tây Nam Miêu Cương, lấy được kho báu của vương triều Đại Kiền, Tân Thiên Vương đã không quan tâm bản thân rốt cuộc có con gái hay không, có thể liên hôn hay không rồi.
Hai người tiếp lời nhau thêm vài câu nhưng trong cuộc trò chuyện nhẹ nhà thì lại cất giấu vô số minh đao ám tiễn.
Đúng lúc này một tiếng hét lớn vang vọng khắp hội trường.
“Tứ hoàng tử điện hạ đến!”
Nhân vật chính của buổi tiệc cưới, Tứ hoàng tử Tê Vân Phong, dưới cái nhìn chăm chú của muôn người cuối cùng xuất hiện!
Mặc dù là ngày cưới nhưng Tứ hoàng tử dù sao cũng là thành viên của hoàng thất nên cách thức của hôn lẽ cũng phải khác với hôn lễ của dân gian, không cân mặc áo cưới đỏ chót mà là mặc một chiếc áo mãng bào thêu rồng vàng bốn chân.
Trên đầu đội vương miện màu vàng tím, đeo một dây thắt lưng bằng ngọc màu trắng, lúc giơ tay tràn đầy cao quý để lộ ra Mặc dù hôm nay Tứ hoàng tử không mặc áo cưới nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra Tứ hoàng tử hôm nay rất coi trọng hôn lễ này!
Chỉ vì lúc này Tứ hoàng tử đang mặc áo mãng bào thêu rồng vàng bốn chân trên người!
Cái này chỉ có trường hợp long trọng nhất thì Tứ hoàng tử mới mặc như thế!