Chương
Mà là thực lực vốn có của bản thân mình Phật Tử Sước Hiệp, cũng không còn dám lơ là! Lúc này, hai tay Phật Tử Sước Hiệp chắp lại, lấy ra một chuỗi hạt châu.
Chỉ thấy Phật Tử Sước Hiệp đang niệm gì đó.
“Quan thế âm bồ tác, hành thậm bàn nhược ba la mật đa, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, cứu độ mọi khổ đau…
“Đệ tử Sước Hiệp, kính thỉnh La Hán hàng thế!”
Cùng với giọng nói Phật Tử Sước Hiệp vừa dứt là âm thanh của rồng ngâm hổ gầm từ bên cạnh Sước Hiệp.
“Gầm!”
Từ trong người Phật Tử Sước Hiệp xuất hiện hai đạo kim quang, sau đó rơi xuống xung quanh Sước Hiệp, rồi rơi xuống đất.
Xuất hiện hai hư ảnh của La Hán cao hơn mười trượng, mọc lên từ mặt đất.
Hàng long!
Phục hồi
La Hán pháp tướng! “Trời ạ! Phật Tử Sước Hiệp, vậy mà sử dụng thần thông lớn như vậy, La Hán pháp tướng!”
“Không hổ là Phật Tử của chùa Ba Chỉ, đều có thể lĩnh ngộ thi triển! Quá đáng sợ rồi!”
“Đây là thực lực cỡ nào cơ chứ!”
Đây lại là, La Hán pháp tướng?!
Con người của Tần Vũ Phong đột nhiên co rút lại to bằng đầu kim, trong lòng nổi lên một cơn sóng cực lớn, anh kinh ngạc vô cùng.
La Hán pháp tướng, anh tất nhiên là từng nghe qua! Là mật pháp phật môn được hoàng thất ghi chép lúc bấy giờ.
Người của phật môn, đều có thể tu hành!
Nhưng có thể tu hành thành công hay không, thì không nói trước được!
Nghe nói, có thể mượn sức mạnh của La Hán, hủy diệt trời đất, chỉ có giết chứ không độ trì!
Hai La Hán pháp tướng là Hàng Long và Phục Hổ đang ở hai bên Phật Tử Sước Hiệp.
Nhưng lại không phải hình tượng từ bi như trước nay, cả gương mặt phẩn uất đau thương.
Hoàn toàn tương phản.
Hàng Long Phục Hổ, ánh mắt phần nộ mà nhìn vào khoảng không, giống như muốn xóa bỏ mọi sự bất công trên thế gian này.
Pháp tướng nghiêm minh, làm cho người ta phải khiếp so!
Phật môn, không phải hoàn toàn là bộ mặt từ bi. Hơn nữa là ánh mắt phần nộ kim cang, La Hán hàng ma, chỉ giết chứ không độ trì.
Theo những gì Tần Vũ Phong được biết, La Hán pháp tướng một khi xuất thế, hủy diệt trời đất!
Tâm niệm của người sử dụng có thể phá hủy bất kì thứ gì!
Nhưng có một việc đáng mừng là hiện tại Phật Tử Sước Hiệp triệu hồi La Hán xuất thế chỉ dùng để phòng vệt
Hai đại La Hán là Hàng Long và Phục Hổ, đang ở hai bên Phật Tử Sước Hiệp trong tư thế phòng ngự, căn bản không hề có ý tấn công.
Nếu như là tấn công, nhất định sẽ đại náo bốn phương! Có điều, cho dù là tấn công, Tần Vũ Phong cũng không chút sợ hãi!
Rốt cuộc La Hán pháp tướng có đại náo bốn phương hay không, thì một mình Tần Vũ Phong anh cũng có thể dẹp loạn chiến trường!
Tần Vũ Phong dùng lực chống chân xuống đất, chân còn lại nên lên tầng gạch, mỗi tấc gạch đều bị nứt ra.
Tay Tần Vũ Phong cầm lấy đạo Bắc Thần, đạp chân nhảy lên.
Tất cả sức mạnh võ thuật tích góp của anh đều đổ dồn vào chiều này!
Chỉ trong nháy mắt.
Trong đầu Tần Vũ Phong hiện lên rất nhiều hình ảnh. Bầy sói ở khắp nơi, hoang vắng hiu quạnh, hoàng hôn dài tít tắp,
Máu nhuộm sa trường, chiến tranh khốc liệt
Binh đạo khắp nơi, tranh đấu sôi sục!
Hình dáng Tần Vũ Phong lần đầu tiên trong đời thi triển Trảm tiên, dường như cùng với hình dáng Tần Vũ Phong vào lúc này hợp nhất một thể.
“Một đao này, đồ thần lục tiên!”
“Trảm tiên!”
Một đao này, kinh thiên địa, khóc quỷ thần.
Tiên cản giết tiên, thần cản giết thần.
Phật cản
Giết phật!
Trời đất biến đổi, mây đen bao phủ, gió mạnh thổi lên!