Chương :
Nhạc Linh Linh chạy thẳng về phía Tân Vũ Phong, Tân Vũ Phong sợ nếu mình né ra thì cô nhóc này sẽ bị ngã xuống đất ngay.
Dù sao thì cũng có nhiều người đang nhìn như thế, anh chỉ đành bất đắc dĩ đưa tay ra đón lấy Nhạc Linh Linh.
Cơ thể ấm nóng của Nhạc Linh Linh áp sát vào người Tân Vũ Phong một lúc, sau đó Tân Vũ Phong đã nhanh chóng buông cô ta ra, đỡ cô ta đứng vững lại.
Nhạc Linh Linh mỉm cười và nói: “Tân Vũ Phong, anh thật sự rất xuất sắc, cơn giận của đoàn đại diện võ thuật của Đại Hạ chúng ta đã nhờ có anh mà được trút bỏ hết rồi”
Tân Vũ Phong nhìn Nhạc Linh Linh, chỉ mỉm cười mà không nói gì Những người khác cũng thi nhau tiến về trước, một mặt là để chúc mừng Tân Vũ Phong, mặt khác là vì cám kích Tân Vũ Phong đã giúp đoàn đại diện Đại Hạ trút giận.
Đương nhiên, trong số đó cũng có rất nhiều người vì sự thắng lợi của Tân Vũ Phong, nhận ra được thực lực của anh rất cao nên muốn đến lấy lòng anh.
Đáng tiếc là trước đó Lăng Khiếu Thịnh đã bị một học trò của Saemon đá ngất đi Nếu không thì bây giờ, khi anh ta nhìn thấy Tân Vũ Phong đánh thẳng Saemon thì không biết vẻ mặt của Lăng Khiếu Thịnh sẽ đặc sắc như thế nào nữa.
Tân Vũ Phong thì được cả đoàn người ca tụng còn Saemon và đám học trò của ông ta ở bên cạnh thì lầm lũi muốn chạy trốn khỏi đó.
Nhưng sao Tân Vũ Phong có thể dễ dàng tha cho bọn họ được?
Phải biết rằng, Sơn Hà Quyền của Saemon là thức thứ nhất trong Vương Đạo Sát Quyền, Sông Núi Uy Nghỉ Trời Xanh Thẩm.
Mà Vương Đạo Sát Quyền lại là bí kíp không truyền ra ngoài của hoàng thất Đại Hạ Tân Vũ Phong cũng muốn biết Saemon này làm sao học được Vương Đạo Sát Quyền, dù cho nó chỉ là một quyển bí kíp không còn nguyên vẹn.
Vì vậy, Tân Vũ Phong đã đi ra khỏi đám đông đang vây lấy mình rồi đến trước mặt đám người Saemon, vừa hay chặn đường họ lại.
Mặt của tên học trò đang đỡ Saemon liền biến sắc.
‘Tân Vũ Phong lên tiếng hỏi thẳng: “Sao ông lại học được.
Sơn Hà Quyền?”
Sắc mặt của Saemon càng trở nên khó coi hơn.
Nhưng việc đã đến nước này rồi, sau khi chứng kiến được thực lực đáng sợ của Tân Vũ Phong thì Saemon cũng không.
dám giấu giếm anh, môi ông ta run lên, ông ta nói: “Tôi..”
“Nói đi!”
Tân Vũ Phong chau mày, lạnh lùng ra lệnh.
Saemon run lên rồi nhanh chóng trả lời anh.
Trước đây một đám võ sĩ Đông Hoàng đã lén chạy đến Đại Hạ, bắt cóc một học trò của hoàng thất rồi ép học trò hoàng thất đó giao ra bí kíp võ thuật của Đại Hạ nên họ mới học được Sơn Hà Quyền.
Học trò hoàng thất đó không chịu nỗi sự tra tấn dã man của Đông Hoàng nên đã giao ra Vương Đạo Sát Quyền, nghe nói đó là bí kíp tuyệt mật của hoàng thất Đại Hạ.
Nhưng may mà học trò hoàng thất đó học hành không đến nơi đến chốn, dù cho là người trong hoàng thất Đại Hạ nhưng anh ta chỉ luyện được mấy chiêu đơn giản.
Còn đám người Đông Hoàng đó, khi lấy được quyển bí kíp Vương Đạo Sát Quyền không toàn vẹn đó… Cũng chính là Sơn Hà Quyền mà Saemon vừa mới dùng lúc nãy thì đã hài lòng, rời khỏi Đại Hạ.
Sau khi võ sĩ đó tu luyện thành công bí kíp Vương Đạo Sát Quyền của Đại Hạ thì ông ta liền trở thành người không thể nào bị đánh bại trong giới võ thuật Đông Hoàng.
Sau này, vì uy danh của giới võ thuật Đông Hoàng của mình, võ sĩ đó đã thành lập rất nhiều võ quán và điều chỉnh lại Sơn Hà Quyền thành bí quyết võ thuật của riêng võ quán trước khi qua đời.
Saemon đã học được từ võ quán đó.