Chương
Đối diện với sự kinh ngạc của Nhạc Quốc Phong, Tần Vũ Phong lạnh nhạt gật đầu.
Nhạc Linh Linh tiếp lời, nói: “Thay vì nói Tần Vũ Phong dẫn theo chúng con, thà nói Tần Vũ Phong một thân một mình san bằng mười tám võ quán Tanaka của Đông Hoàng, càng chuẩn hơn!”
“Đêm qua, chỉ có một mình Tần Vũ Phong ra tay, những người khác đều chỉ đứng một bên xem thôi!”
“Với cả bố biết không, người dẫn đầu võ quán Tanaka, con nghe người khác gọi ông ta là ông Tanaka, không ngờ ông ta lại tu luyện được toàn bộ Vương Đạo Sát Quyền!”
Nhạc Quốc Phong nghe được câu nói của Nhạc Linh Linh, trái tim run lên, vội vàng hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó à…
Mắt Nhạc Linh Linh đảo một vòng: “Thật không ngờ, Tần Vũ Phong cũng biết Vương Đạo Sát Quyền, hơn nữa, còn lợi hại hơn cả ông Tanaka kia! “Cái gì?”
Nghe lời này xong, Nhạc Quốc Phong suýt nữa quẳng cả bát đũa.
“Anh, anh biết Vương Đạo Sát Quyền à?”
Vẻ mặt Nhạc Quốc Phong ngập tràn kinh ngạc, nhìn Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong lại chỉ bình thản gật nhẹ đầu.
Đôi môi Nhạc Quốc Phong khép khép mở mở mấy lần, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi Tần Vũ Phong.
“Anh… Rốt cuộc anh là ai?”
Tần Vũ Phong lạnh nhạt nhìn lướt qua Nhạc Quốc Phong, sau đó nói: “Ông Nhạc, ông yên tâm đi, tôi tuyệt đối không phải người trong hoàng thất Đại Hạ đâu.”
Nhạc Quốc Phong vẫn không dám tin, hỏi Tần Vũ Phong: “Vậy, anh rốt cuộc là ai?”
Tần Vũ Phong cười một tiếng, nói: “Hiện tại chỉ là một người bình thường thôi, ông Nhạc cứ việc yên tâm, cho đến bây giờ, tôi cũng chưa làm gì… gây hại đến đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ mà, không phải sao?”
“Ông Nhạc, tôi nghĩ, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, tôi cũng có, việc này không quá đáng chứ?”
Nhạc Quốc Phong trầm mặc một lúc.
Hoàn toàn chính xác, cho đến bây giờ Tần Vũ Phong hình như đều là tự ý hành động, nhưng cũng không làm ra điều gì gây nguy hại đến đoàn đại biểu.
Tần Vũ Phong nói đùa một từ, cũng bị Nhạc Quốc Phong tóm được.
Đó chính là… Tần Vũ Phong nói hiện tại mình là một người bình thường.
Vậy trước đó là thân phận gì?
Tần Vũ Phong lại chẳng nói.
Nhạc Quốc Phong nhắm hai mắt lại, thân là Chưởng môn phái Hoa Sơn, một vài thứ Nhạc Quốc Phong biết, còn nhiều hơn đám người đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ ở đây tưởng rất nhiều.
Ví dụ như, Vương Đạo Sát Quyền, mặc dù là bí mật hoàng thất giấu kín, nhưng nếu như là người có cống hiến xuất sắc cho Đại Hạ, được hoàng thất công nhận, cũng là có thể tu luyện được.
Hơn nữa cho dù nói thế nào, Vương Đạo Sát Quyền cũng là đến từ Đại Hạ, dù ít hay nhiều gì thì dân gian cũng lưu lạc một vài phiên bản.
Theo Nhạc Quốc Phong biết, trong bảy mươi hai trại ở dãy núi Tây Nam, sẽ có người đã từng luyện tập Vương Đạo Sát Quyền đó.
Nhưng nhìn khí chất Tần Vũ Phong, thực sự không giống tội phạm bị lưu đày vào núi sâu.
Vậy thì, Tần Vũ Phong rốt cuộc là ai?
Chuyện này đã để lại một nghi vấn sâu đậm trong lòng
Nhạc Quốc Phong.
Nhưng mà, mục tiêu thảo luận của đám người kia đã chuyển sang Tần Vũ Phong.
Hiện tại, cái tên Tần Vũ Phong đã hoàn toàn vang vọng khắp Đông Hoàng.
Từ chỗ bọn họ ăn cơm hiện tại, lấy Tần Vũ Phong làm trung tâm, tiện thể tính cả đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, cũng có thể thấy được xung quanh đã tạo thành một cái vòng chân không.