Chương
Đã có rất nhiều lời bình luận sôi nổi từ phía đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, và điều này cũng giống với bên đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng…
Nhìn thấy võ sĩ của mình được phái ra bên cạnh, khuôn mặt anh ta bầm tím và chảy cả máu mũi…
Biểu cảm trên gương mặt của các thành viên đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng đều không được dễ nhìn cho lắm…
“Chết tiệt, Tân Vũ Phong dám đối xử với những võ sĩ Đông Hoàng của chúng ta như thế này!”
“Tội lỗi không thể tha thứ!”
“Chắc chắn là ăn phải gan hùm tim gấu rồi!”
“Đúng rồi đó, Tân Vũ Phong điên rồi sao?”
“A, chết tiệt! Chết tiệt, chết tiệt! Hirano, giết anh ta đi!”
“Đúng, Hirano, giết hẳn đi!”
“Trận đấu này sông chết không thành vấn đề gì, Hirano, anh cứ thẳng tay giết chết anh ta là được!”
“Đúng vậy…
Người của đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng vô cùng hăng hái, từng từ từng chữ đều thúc giục Hirano giết Tân Vũ Phong…
Cho đến nay, những người của đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng vẫn tin tưởng một cách mù quáng…
Nghĩ rằng Hirano có thể đánh bại Tân Vũ Phong…
Đặc biệt là hiện tại, Hirano tuy rằng bị Tân Vũ Phong đánh bầm dập mặt, nhưng người của đoàn võ thuật Đông Hoàng vẫn cho rắng Hirano có thực lực khiêu chiến.
Một trận đánh vừa rồi của Tân Vũ Phong không gây tốn hại gì đáng kể cho Hirano sao?.
Điều này thể điều gì?…
Cho thấy Tân Vũ Phong hoàn toàn không có năng lực, đánh không lại Hirano!…
Bảng không, vừa rồi Tân Vũ Phong đã trấn áp Hirano xuống đất, tại sao không trực tiếp nằm lấy điểm mấu chốt của Tân Vũ Phong?..
Các thành viên của đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng nghĩ như vậy, tự cho là đúng…
Nhưng bọn họ chưa bao giờ nghĩ Tân Vũ Phong lại có thể trấn áp Hirano xuống đất…
Sau đó có khả năng trực tiếp giết chết Hirano!
Mà thay vì như thế, Tân Vũ Phong chỉ cần đánh cho Hirano đầu lợn bầm dập…
Ý của Tân Vũ Phong thực sự là muốn làm nhục Hirano!
Nhưng những người của đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng không nghĩ đến điều này…
Tất nhiên, có lẽ họ đã nghĩ ra…
Nhưng họ lại không muốn thừa nhận điều đó!
Cuộc chiến trên võ đài vẫn tiếp tục…
Hirano vừa lãnh đòn của Tân Vũ Phong, giống như bị ai tát vào mặt…
Thể diện mất hết Lúc này, Hirano chỉ cảm thấy mặt nóng bừng, trong lòng ngâm thề…
Hôm nay nếu không giết được Tân Vũ Phong thì còn mặt mũi nào gặp người khác nữa?
Hirano nghiến răng nghiến lợi nhìn Tân Vũ Phong…
Tân Vũ Phong thái độ vẫn lầm lì…
Không nói một lời, Hirano lao về phía Tân Vũ Phong…
Tân Vũ Phong không hề né tránh, con ngựa dưới thân dường như chuẩn bị gặp được Hirano.
Tuy nhiên, Hirano chỉ hù dọa một chút chứ không có ý định tấn công Tân Vũ Phong…
Ngược lại, anh ta lao về hướng khác…
Đây là nơi quỷ kiếm Muramasa mới bị đánh rơi…
Hirano trực tiếp nhặt lên quỷ kiếm Muramasa rơi trên mặt đất.
Ngay sau đó, anh ta cầm quỷ kiếm Muramasa, và một nụ cười méo mó và cực kỳ xấu xí xuất hiện trên khuôn mặt của anh ta…
Hirano thở hổn hển, sau đó nhìn chăm chảm Tân Vũ Phong: “Tân Vũ Phong, anh xong đời rồi!”
Anh ta nghiến răng gẵn từng chữ…
Nhưng mà vẻ mặt của Tân Vũ Phong vẫn không thay đổi, anh gần như muốn viết bốn chữ “Tôi không sợ anh’ trên mặt.
Hirano thậm chí đã chịu đựng nhục nhã vì bị Tân Vũ Phong tát, anh ta vẫn không cảm nhận được sự khinh thường của Tân Vũ Phong dành cho anh ta…
Hoàn toàn ngược lại…
Hirano lúc này đang nằm trong tay quỷ kiếm Muramasa, thậm chí còn hơi run lên vì phấn khích…
Miễn là có được quỷ kiếm Muramasa…
Hirano chắc chắn % có thể đánh bại Tân Vũ Phong, một bước xóa sạch những nỗi nhục!
Cái gì mà thiên tài vô tích sự cơ chứ, cái gì mà xuất trận không thành…
Thiên tài, yêu nghiệt, chỉ có thể có một mình anh ta!