Chương
Dù sao thì cũng không thể nói tin tưởng hoàn toàn được, loại chuyện khiêu chiến với toàn bộ võ giả Đại Hạ, động tĩnh quá Nhưng muốn nói không tin…
Giống như quốc gia Đông Hoàng, là một quốc gia xem trọng thể diện hơn bất cứ thứ gì, cũng không phải làm không được ra loại chuyện này.
Nhưng mà chuyện mà Tân Vũ Phong kế tiếp phải làm, chỉ có chờ đợi.
Nếu Đông Hoàng không ra tay, như vậy Tân Vũ Phong sẽ cùng liên thủ với Hán Đại, giết gia tộc Miyamoto, lấy Đỉnh Cửu Châu, cùng với…
Hung thủ đứng đầu giết hại Bạch Hứa Trạch!
Nếu Đông Hoàng ra tay, vậy thì Tân Vũ Phong, tự nhiên sẽ đi đến núi Phù Hoa nghênh chiến Kitano Takeshi!
Thứ nhất là vì bảo vệ vinh quang của Đại Hạ.
Còn lại là vì để nói cho tứ đại gia tộc của Đông Hoàng biết, thực lực mạnh mẽ của anh!
Quả nhiên, ngày hôm sau.
Những bài đăng về đại hội giao lưu võ thuật trên mạng, ồn ào huyên náo.
Bất luận là thảo luận của bên phía Đông Hoàng, hay là thảo luận của bên phía Đại Hạ, cực kỳ náo nhiệt.
Bên Đại Hạ này cực kì kích động, ở trên mạng chúc mừng sự thắng lợi của Tân Vũ Phong “Cái người trẻ tuổi tên Tân Vũ Phong quá mạnh mẽ, đúng là có thể cho võ thuật của Đại Hạ ta!”
“Không sai Đánh cho Lão tiểu Oa tan nát đi!”
“Cười chết mất, ván thứ nhất thi đấu đồng đội, Tân Vũ Phong đánh đến mức quần áo của Lão tiểu Oa đều bị đánh nứt ra…”
“Làm như vậy có phải đã mất đi phong độ rồi hay không?”
“Phong độ cái con mẹ nó, trước đó võ giả của Đông Hoàng, làm nhục cô gái Ngô Ngọc Vy đó như vậy, anh mù à?”
“Đây là các thắng lợi mà toàn thể người Đại Hạ của chúng ta đã chờ mong từ rất lâu rồi!
“Tân Vũ Phong rốt cuộc là ai, người này cũng lợi hại ghê…”
“Trước kia ở Đại Hạ có nhân vật này sao?”
“Khiêm tốn quá…”
Đông đảo cư dân mạng không biết Tân Vũ Phong là ai, nhưng mà cũng có người biết.
“Tân Thiên Lâm vốn dĩ đang đánh bài cùng vài người bạn ở câu lạc bộ, TV của câu lạc bộ mở kênh gì đó, Tân Thiên Lâm cũng không có để ý, coi như là nghe cho có không khí.
Đúng lúc này, một tùy tùng của Khương Thiên Tử, người ở một bên hầu hạ bưng trà rót nước. Đột nhiên hô lên một tiếng: “ không phải Tân Vũ Phong sao?”
Anh ta bởi vì quá mức kinh ngạc, trong lúc nhất thời không thể khống chế được cảm xúc của mình, mọi người trong phòng, hầu như đều nghe thấy được.
Tân Thiên Lâm nghe thấy tên của Tân Vũ Phong, theo bản năng mà hơi co rúm lại một chút, sau đó nhìn ra phía cửa.
Như kiểu sợ Tân Vũ Phong từ ngoài cửa đi vào đây, lại hướng về phía trước một lần nữa, giống như xách một chú gà con ném ra ngoài!
Nhưng mà rất nhanh, Tân Thiên Lâm phát hiện Tân Vũ Phong không hề xuất hiện ở nơi này, tự bản thân mình có chút hoàng sợ mà nhìn gà hoá cuốc, chỉ là nghe thấy tên của Tân Vũ Phong, tay chân liền rối loạn cả lên!
Tân Thiên Lâm lập tức quay đầu sang, tức giận mảng mỏ người vừa nãy lên tiếng!
“Cậu có phải đang tìm cái chết không hả!”
Tân Thiên Lâm trừng mắt nhìn tùy tùng của Khương Thiên Tử, cả giận nói.
Tùy tùng của Khương Thiên Tử, tên là Tôn Đình, cũng là người thuộc nhóm phú nhị đại của Đế Đô.
Nhưng tài sản của nhà họ Tôn, ở trước mặt Khương Phiệt và Tân Phiệt, căn bản là không đủ so sánh, Tôn Đình hôm nay có tư cách làm người hầu hạ, vẫn là dựa vào ngày thường liều mạng nịnh nọt hai cậu chủ nhà Khương, Tân, mới được đến.
Tôn Đình co rúm lại một chút, rất nhanh phản ứng lại được: “Không…không phải, cậu chủ Tân, đúng là Tân Vũ Phong, trên TV..”