Chương
Tân Vũ Phong khế nâng cằm, mặc dù lúc này anh đang đeo mặt nạ nhưng giọng nói vẫn rất kiêu hãnh.
Không khó để người khác nhận ra, sự cao ngạo lúc này của anh.
Tân Vũ Phong nói xong câu đó khiến khuôn mặt của tất cả những người có mặt ở đó, kể cả Kitano đều biến sắc.
Ngông cuồng!
Trong lòng mọi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất.
Đúng là quá ngông cưồng.
Đối mặt với Kitano Takeshi, cao thủ số một Đông Hoàng, chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ lại nói thẳng như vậy, Kitano Takeshi chưa đủ tư cách để anh tháo mặt nạ xuống.
Sự ngông cuồng không biết ở mức độ nào.
Bỗng nhiên đám người của Đông Hoàng trở nên yên lặng.
Nhưng ngay sau đó mọi thứ trở nên hỗn loạn.
“Trời ạ, anh ta đang nói gì vậy?”
“Chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ có hơi ngông cuồng quá rồi không?”
“Đúng vậy, không ngờ anh ta lại không tôn trọng Kitano Takeshi đại nhân của chúng ta như vậy?”
“Cho dù thế nào, Kitano Takeshi đại nhân cũng là bậc tiền bối của Tân Thiên Vũ!”
“Người của Đại Hạ không phải thích tự phong mình là đất nước trọng lễ nghi, kính già yêu trẻ sao?”
“Không ngờ Tân Thiên Vũ lại ngông cuồng như vậy, không hề nể mặt Kitano Takeshi đại nhân của chúng ta một chút nào như vậy”
“Anh ta nói vậy là thế nào?”
“Đúng là quá ngông cuồng!”
Đám người Đông Hoàng lập tức trở nên giận dữ.
Giống như phải chịu một nỗi nhục nhã quá lớn vì câu nói của Tân Thiên Vũ.
Kể cả Kitano Takeshi, khuôn mặt của ông ta cũng rất không vui.
Nhưng bên phía Đại Hạ lại không giống như vậy.
Nói cho cùng, chiến thần Thiên Vũ cũng đứng ra vì phe Đại Hạ.
Vậy nên sau khi nghe thấy câu nói vô cùng bá đạo đó của chiến thần Thiên Vũ.
Những người Đại Hạ không hề tức giận mà chỉ thấy vui mừng.
Không hổ là chiến thần Thiên Vũ của chúng ta.
Cho dù Kitano Takeshi, cao thủ số một Đông Hoàng là một đối thủ rất mạnh nhưng chiến thần Thiên Vũ vẫn không hề tỏ ra e sợ.
Thậm chí hình như còn không coi Kitano Takeshi ra gì.
Mặc dù câu nói của chiến thần Thiên Vũ đúng là ngông cuồng nhưng nó đã thuốc kích tim.
Bọn họ rất cần khí thế này của chiến thần Thiên Vũ để khiến lòng người chấn động.
Cho dù nói thế nào, chiến thần Thiên Vũ cũng đã do dự không xuất hiện, thời điểm hiện tại đã cách thời điểm chính thức bắt đầu hơn một tiếng đồng hồ.
Cho dù đám đông Đại Hạ tự tin về chiến thần Thiên Vũ thế nào đi chăng nữa.
Thì nói cho cùng, đám người Đông Hoàng không ngừng chế giêu cũng khiến cho người Đại Hạ mất đi một phần tự tin.
Nhưng ai có thể ngờ được, chiến thần Thiên Vũ vừa xuất hiện khiến không khí u ám ở đó hoàn toàn biến mất.
Vì hành động của chiến thần Thiên Vũ sau khi lên được tới đỉnh núi Phù Hoa khiến tinh thần của tất cả những người Đại Hạ có mặt ở đó đều trở nên phấn chấn hơn.
Dựa vào thanh kiếm mà lên được tận trời.
Điều này có nghĩa là sự lĩnh ngộ của chiến thần Thiên Vũ trong kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới rất cao.
Không chỉ như vậy mà còn làm giảm bớt khí thế của người Đông Hoàng.
Anh vừa ra tay đã khiến bọn chúng biết, bọn chúng có cưỡi ngựa đuổi theo cũng không bắt kịp được sức mạnh của chiến thần Thiên Vũ.
Hiện giờ, chiến thần Thiên Vũ không hề do dự, quả quyết đến mức.
tuyệt tình từ chối thẳng thừng yêu cầu của Kitano Takeshi bắt anh tháo m cho tất cả những người Đại Hạ có mặt ở đó một liều mặt nạ xuống.
Đúng là có hơi ngông cuồng.
Nhưng cũng khiến lòng người thỏa mãn.
Anh không chỉ từ chối yêu cầu tháo mặt nạ xuống.
Mà còn muốn dập tắt suy nghĩ cúi đầu trước đám người Đông Hoàng.
Mặc dù những hành động hiện giờ của chiến thần Thiên Vũ không phù hợp lầm với những quy tắc lễ nghỉ và truyền thống của của Đại Hạ Nhưng không ai cho rằng làm như vậy là không tốt.