Chương
Hai người họ lấy toàn bộ tinh thần đều đặt ở bên trong trận chiến này.
Tự nhiên không cần phải nói, trong lòng Tân Vũ Phong biết rõ Miyamoto takuro đứng đối diện có cảnh giới của tu vi cao hơn mình một bậc.
Mà Miyamoto Takuro cũng không dám khinh địch chút nào.
Dù sao thì người đứng trước mặt này cũng không phải người khác.
Mà chính là chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ, là người có thể đánh bại được Kitano Takeshil Nếu như mình thật sự khinh địch, nói không chừng sẽ bị phương bắt được sơ hở gì đó, thật sự đánh giết cả người trên cấp.
Đến lúc đó thì đúng là mất cả chì lẫn chài.
Không những không bảo vệ được gia tộc Miyamoto, mà ngay cả mạng sống của mình cũng khó nảm được.
Miyamoto Takuro không muốn rơi vào tình cảnh cuối cùng như thế.
Ông ta hít sâu một hơi, thanh kiếm Kusanagi trong tay vẽ một đường hoa kiếm, tư thế rất sẵn sàng rồi nhìn chăm chăm vào Tân Vũ Phong.
Trên mặt Tân Vũ Phong cũng không dám buông lỏng một giây, dưới chân làm thế trung bình tấn rồi cả người lao về phía Miyamoto Taku ro trong thoáng chốc.
Huy động thanh Đao Bắc Thần, từng trận gió từ thanh đao đã hoàn toàn chiến sáng được căn phòng lờ mờ này.
Tân Vũ Phong thở phào một hơi, cái này giống như trong dự đoán của anh.
Sự công kích này của mình đã bị Miyamoto Takuro hoá giải dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, Tân Vũ Phong cũng không thấy nhụt chỉ…
Bởi vì một chiêu này của anh chẳng qua chỉ được tính là chiêu thức thăm dò mà thôi.
Cũng không phải là chiêu thức Tân Vũ Phong dùng để ứng phó sau này.
Nếu như dùng chiêu thức này toàn lực ứng phó thì Miyamoto.
Takuro phá giải ngay lập tức…
Như vậy, chỉ sợ là anh cũng nghĩ đến chuyện nhanh chân chạy trốn, tìm thời cơ.
Tân Vũ Phong nhằm mắt lại, cẩn thận tìm ra sơ hở trong những đòn công kích của Miyamoto Takuro.
Thế tấn công của Miyamoto Takuro rất hung mãnh, trong một lát, thậm chí Tân Vũ Phong còn cảm thấy khó mà chống đỡ được.
Dù sao thì thực lực của Miyamoto Takuro cũng đã vượt qua Tân Vũ Phong không ít.
Mặc dù Tân Vũ Phong tạm thời đã rơi vào thế yếu, nhưng đây cũng là cục diện bình thường.
Nếu để cho Tân Vũ Phong chiếm được lợi thế, vậy thì sợ rằng anh còn thấy thất vọng một trận.
Võ giả có tu vi cao hơn anh, cũng chẳng lớn mạnh đến thế nào.
Như vậy, anh tiếp tục tu luyện thì còn ý nghĩa gì chứ?
Hơn nữa, Miyamoto Takuro hung mãnh, thế tấn công để cho Tân Vũ Phong có chút khó chống đỡ được thì càng làm cho Tân Vũ Phong đẩy ý chí chiến đấu lên hừng hực.
Đây là đối thủ mạnh hơn anh!
Nào chỉ là làm cho Tân Vũ Phong thấy khó chơi.
Thậm chí còn để Tân Vũ Phong không nhìn thấy mình có bao nhiêu phần thắng!
Phải biết rằng, cho dù trước đó thực lực có bị rơi xuống cảnh giới Ám Kình Đỉnh, Tân Vũ Phong phải đối mặt với mấy người cấp bậc Tông Sư trở lên, anh cũng không hề sợ hãi chút nào.
Nhưng mà giờ phút này, dù không thể nói là Tân Vũ Phong sợ, thì cũng chẳng nhàn nhã như trong trận đánh với người ở cấp bậc Tông Sư lúc trước, mà ngược lại là thái độ sẵn sàng đón địch.
Mà đối phương Miyamoto Takuro, sau khi nhìn thấy chiến thần Thiên Vũ phải tốn sức mới chống đỡ được đòn đánh của ông ta thì trên mặt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ mắt thường có thể nhận ra ngay.
Nhìn đi, chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ, chẳng qua cũng chỉ có thế.
Vốn dĩ cũng chẳng phải là đối thủ của ông ta!
Ông ta có thiên phú võ đạo, nhưng cũng chỉ nhìn thấy được bóng lưng của Kitano Takeshil Nếu như không phải ông ta là trưởng họ của gia tộc Miyamoto, thì bị trí đứng đầu võ đạo của Đông Hoàng đâu có đến lượt Kitano Takeshi đứng…
Chiến thần Thiên Vũ sao có thể có được danh tiếng như vậy!
Nghĩ đến đây, khoé môi Miyamoto Takuro khẽ nhếch lên.
Lúc đầu ông ta tung ra những chiêu thức tấn công vô cùng mạnh mẽ, nhưng lúc này, cuối cùng thì cũng hơi có ý ngừng lại.
Nhưng cho dù là Tân Vũ Phong hay là Miyamoto Takuro đều biết, tất cả chuyện này còn cách kết quả cuối cùng xa lắm Vừa khéo trái ngược lại.
Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi!