Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Nhưng ở trên núi, từ trên đỉnh núi đào xuống dưới chân núi.
Và bao nhiêu năm thay đổi địa hình, để rồi những ngọn núi cao chót vót năm ấy chìm dần xuống lòng đất, những ngọn núi mới dần nhô lên để hình thành nên một địa hình mới.
Chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được.
Cứ nghĩ như vậy, rồi “keng” một tiếng!
Tân Vũ Phong trực tiếp bị gạch đá làm cho chấn động, cơ thể bay mạnh ra ngoài!
Cũng may, Tân Vũ Phong đã chuẩn bị sẵn, bảo vệ những vị trí quan trọng của mình, dù có bị đập mạnh xuống cũng không làm tổn thương bất kỳ bộ phận quan trọng nào!
Tân Vũ Phong khó khăn bò dậy khỏi mặt đất, bật lên bật lửa vẫn luôn cầm chặt trong tay.
Sau đó, mới nhận ra rằng có xương cốt ở khắp mọi nơi xung quanh mình.
Sắc mặt Tân Vũ Phong lập tức sa sầm.
Có bao nhiêu người đa bị chôn cất ở đây?
Nhìn thoáng qua cũng không đếm nổi, chính mình đang nằm trên đống xương cốt!
Đây là một căn mật thất!
Tân Vũ Phong thận trọng bước đi giữa đống xương cốt, không dám làm kinh động tới xương cốt của những người đã đi trước, sợ răng sẽ vô tình cảm phải cơ quan nào đó.
Trong một lúc nhất thời, anh không biết điều gì đã gây ra cái chết của nhóm người này, chắc hẳn không phải là cái cơ quan rời từ trên trời xuống.
Tân Vũ Phong gần như là phải mò mẫn từng li từng tí một.
Cuối cùng, anh nhìn thấy một cái dây bấc ở bên cạnh tường.
Tân Vũ Phong thận trọng châm lửa dây bấc lên, soạt một tiếng, một vòng dây bấc ở quanh tường lập tức bị đốt cháy.
Toàn bộ mật thất đột nhiên ánh lên ánh sáng yếu ớt, tâm mắt của Tân Vũ Phong cuối cùng cũng không còn khó nhìn như vậy.
Nhưng mà, trong lòng Tân Vũ Phong cũng trở nên lo lắng.
Ngay từ lúc đốt dây bấc lên, Tân Vũ Phong đã chuẩn bị tâm lý kĩ càng Đó chính là… anh phải nhanh chóng tìm cách để phá giải căn mật thất này càng sớm càng tốt!
Không khí trong mật thất có hạn, việc dây bấc sẽ càng khiến cho không khí tiêu hao nhiều hơn.
Phía trên đầu anh, lại là một lối lăng mộ khác đã bị cơ quan chặn lại.
Thời gian, e rằng không còn nhiều nữa!
Tân Vũ Phong cau mày nhìn xung quanh, dáng vẻ này thật khó tin.
Căn mật thất này, thế mà lại có tám cánh cửa!
Mỗi vị trí khác nhau, chia tương ứng với Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Kinh Môn, Tử Môn!
Tuy nhiên, có thể thực sự được lưu truyền tới ngày hôm nay, e răng còn chưa có tới năm cục.
Mà người thực sự có thể phá giải Kỳ môn độn giáp đã ít lại càng thêm ít, có thể đếm người trên đầu ngón tay.
Trùng hợp chính là, Tân Vũ Phong lại là một trong số đó!
Không có lý do nào khác, thần thông “Bát môn độn giáp” mà Tân Vũ Phong tu luyện, chính là sinh ra từ đây!
Lý do tại sao tu luyện của Bát môn độn giáp lại khó khăn tới như vậy là bởi vì nếu muốn tu luyện Bát môn độn giáp, bắt buộc phải thành thạo Kỳ môn độn giáp vô cùng!
Khóe miệng Tân Vũ Phong cong lên, xem ra hiện tại cũng không phải rơi vào đường cùng gì hết…
Tuy nhiên, trong số tám cánh cửa, chỉ có một cánh cửa là lối thoát.
Nếu mở nhầm cánh cửa… thì số phận của những người đi trước, chẳng phải nó đã đặt ở ngay trước mắt anh sao?
Nếu mở sai cửa, thì chắc chắn sẽ chết!
Chỉ có mở đúng cánh cửa duy nhất mới có thể có được con đường sống!