Lý Nhất Tiếu cố gắng nhẫn nhịn không phát hỏa nói: “Chuyện gì cũng có hai mặt của nó, cậu có cái nhìn khác đối với y học cổ truyền cũng là chuyện dễ hiểu.”
“Vậy mời cậu nói vài lời, tại sao lại phải loại bỏ đông y?”
George nói: “Rất đơn giản, y học phương Tây là một bộ môn khoa học, mà đông y chỉ là một loại tà thuật.”
“Những người chết vì tà thuật mỗi năm còn ít hay sao? Các người rốt cuộc muốn hại chết bao nhiêu người thì mới hài lòng chứ?”
Láo xược!
Vô sỉ!
Đồ cặn bã!
Tất cả mọi người ở hội trường đều đang rất tức giận, bắt đầu mắng chửi George.
Với những người ở đây đông y là tín ngưỡng mà bọn họ tôn thờ cả một đời.
Nhưng bây giờ lại bị người khác sỉ nhục, gọi thành ‘tà thuật’, ai có thể nhẫn nhịn được cơ chứ!
Ngay cả một người được dạy dỗ cẩn thận như Lý Nhất Tiếu cũng không thể chịu được mà muốn chửi tục.
“Những lời nói láo xược. Ngày nay y học cổ truyền đã được phổ biến trên toàn thế giới, hằng năm những người được được điều trị khỏi nhiều vô số, thậm chí có rất nhiều vấn đề mà y học phương Tây chưa thể khắc phục được thì y học phương Đông đều có thể giải quyết dễ dàng.”
“Giải Nobel về sinh lý học năm ngoái cũng không phải là được trao cho các nhà y học cổ truyền sao. Cái tà thuật mà cậu nói, đơn thuần chỉ là điều không căn cứ.”
George cười lạnh: “Các người không tin? Tôi có thể đưa ra bằng chứng.”
Lý Nhất Tiếu hít sâu một hơi: “Được, vậy cậu hãy đưa ra chứng cứ đi, nếu như không thể đưa ra chứng cứ tôi sẽ kiện cậu tội phỉ báng.”
George búng tay một cái: “Vào đi.”
Cửa phòng hội nghị liền mở ra, vài vị bác sĩ Tây y khiêng cáng tiến vào.”
Trên cáng, có một bệnh nhân đang nằm trong trạng thái hôn mê.
Có vô số các ống y tế và các dụng cụ khác được cắm vào cơ thể anh ta, trông giống như người thực vật vậy.
George nói: “Để tôi giới thiệu một chút, đây là bố của tôi, cũng là một vị bác sĩ Tây y, cả đời chỉ chuyên tâm vào nghiên cứu y thuật.”
“Có một lần ông ấy nghe nói rằng đông y rất thần kỳ, nên với tâm lý là nghiên cứu khoa học ông ấy liền tìm đến một thầy thuốc hàng đầu trong Đông y để chữa trị chứng đau đầu của mình.”
“Nhưng không ngờ được rằng, bác sĩ Đông y kia không những không điều trị được bệnh của ông ấy, ngược lại lại biến ông ấy trở thành một người thực vật. Nếu như không phải là nhờ vào những loại máy móc chữa bệnh của Tây y này để kéo dài mạng sống thì bây giờ có lẽ ông ấy đã chết rồi.”
“Ngay cả những thầy thuốc được coi là hàng đầu trong giới đông y cũng có thể điều trị những cơn đau đầu bình thường nhất thành căn bệnh khó chữa này thì nói gì đến những người là những thầy thuốc bình thường ngoài kia chứ.”
“Tôi nói đông y là tà thuật thực sự là không hề quá đáng.”
Mọi người có mặt ở hội trường đều sững sờ.
Bọn họ dường như đã hiểu được phần nào nguyên nhân.
Không còn nghi ngờ gì nữa. Bố của George đã gặp phải một tên lừa gạt.
Mấy năm gần đây, có những người chỉ hiểu biết một chút thậm chí là không biết chút gì về Đông y cũng dám giả mạo là thầy thuốc để lừa gạt.
Mỗi năm không biết có bao nhiêu người đã chết trong tay của những kẻ lừa gạt tự xưng là thầy thuốc Đông y nổi tiếng này.
Thanh danh của y học cổ truyền chính là bị những người này làm hỏng.
Nhưng việc George vơ đũa cả nắm như thế này, nói tất cả những người theo Đông y đều là tà thuật thực sự là rất quá đáng.
Diệp Huyền Tần cười lạnh một tiếng.
Thật ra ngay từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy bố của George, anh liền biết ngay là ai đã điều trị cho ông ta, khiến ông ta trở thành người thực vật rồi.
Chính là học trò của anh, người được mệnh danh là thần ý của Hoa Bắc, Lương Trung.
Mà trong đông y Lương Trung còn có một thân phận khác chính là đặc công.
Anh ta chuyên môn phụ trách giúp Diệp Huyền Tần thực hiện các nhiệm vụ bí mật.
Mà bố của George lại từng là một gián điệp của nước thù địch, đã đánh cắp rất nhiều thông tin bí mật rồi trở về nước mình.
Người ở nước ngoài nên luật pháp của Đại Hạ không thể nào trừng phạt ông ta, vậy nên Diệp Huyền Tần liền phái lương Trung đi thực hiện nhiệm vụ bí mật này.
Lương Trung đã dùng cây kim thứ sáu trong số cây kim của Thiên La làm cho ông ta ngủ say vặn năm, khiến bố của George trở thành người thực vật, như vậy thì những tin tức mà ông ta đánh cắp được chỉ có thể giấu trong bụng suốt đời thôi.
Nếu Diệp Huyền Tần muốn chữa khỏi cho bố của George là một chuyện rất dễ dàng.
Suy cho cùng, không ai trên thế giới này hiểu rõ về Thiên La mười ba kim này hơn anh cả.
Hội trưởng Lý Nhất Tiếu hít sâu một hơi nói: “Đối với vấn đề của bố cậu, chúng tôi rất là đồng cảm.”
“Nhưng đây không phải là cái cớ để cậu xúc phạm đông y.”
“Những gì mà các người gặp phải, có lẽ chỉ là do bị một tên thầy thuốc Đông y dối trá lừa gạt.”
George nói: “Muốn tôi tin tưởng vào y học cổ truyền, đơn giản thôi.”
“Tôi không yêu cầu các người phải cứu sống bố của tôi, nhưng ít nhất, cũng phải được như những máy móc hiện đại của y học phương Tây, có thể duy trì mạng sống của bố tôi.”
“Các người có thể làm được không?””