Chương :
Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết nhìn nhau một cái, Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu
Từ Lam Khiết hỏi ý anh một chút, mặc dù biết rõ việc Lý Bảo Khánh tới đây tìm mình cũng không phải chuyện tốt lành gì, thế nhưng cô vẫn chủ động đứng dậy. “Tôi chính là người phụ trách tập đoàn Diệp Linh, Từ
Lam Khiết Lý Bảo Khánh nhanh chóng đi về phía Từ Lam Khiết.
Tinh thần Từ Lam Khiết cảm thấy căng thẳng, từ đầu đến chân đều cảm thấy vô cùng lo lắng.
Đám người Daisy đều trưng ra vẻ mặt xem kịch hay ai nấy đều muốn xem Lý Bảo Khánh sẽ dạy dỗ Từ Lam Khiết thế nào.
Thế nhưng điều khiến mọi người cảm thấy không ngờ tới chính là sau khi Lý Bảo Khánh chạy tới bên cạnh Từ
Lam Khiết thì đột nhiên cúi đầu xuống: “Chào tổng giám đốc Từ tôn kính, rất hân hạnh được biết cô, đây là danh thiếp của tôi.” Vừa nói, Từ Bảo Khánh vừa lấy ra một tấm danh thiếp kim loại.
Tấm danh thiếp này khiến lòng những người có mặt ở đó đều cảm thấy dậy sóng. Tình huống gì thế này?
Là chúng ta đã nhìn lầm người rồi sao?
Lý Bảo Khánh không những không dạy dỗ Từ Lam khiết mà thậm chí còn chủ động tặng cho cô một tấm danh thiếp bằng kim loại.
Có ai mà không biết, tấm thẻ vàng này của Lý Bảo Khánh chỉ để tặng cho những vị khách vô cùng quý giá, ngay cả Daisy cũng không có tư cách được tặng tấm thẻ này.
Thế nhưng bây giờ ông ta lại tặng cho Từ Lam Khiết một tấm, thế thì ông ta đang muốn làm gì?
Cho dù kẻ ngốc thì cũng có thể nhận ra, Lý Bảo Khánh tới đây không phải để tìm gốc rễ mà là bày tỏ sự tôn kính với tập đoàn Diệp Linh.
Daisy nổi giận: “Ngài Lý, ý của ngài là gì?”
Lý Bảo Khánh hung hăng trợn mắt nhì Daisy, không thể để ý tới cô ta.
Đều do người phụ nữ này hại khiến ông ta trêu chọc tới đại ca, thậm chí suýt nữa đã đối mặt với chốn lao tù. Ông đây và cô không thể cùng nhau tồn tại
Từ Lam khiết nhìn tấm thẻ vàng trong tay Lý Bảo Khánh, vô cùng kinh ngạc: “Ngài Lý, ý của ngài là?”
Lý Bảo Khánh cung kính lên tiếng: “Tổng giám đốc Từ, mong cô có thể nhận lấy tấm danh thiếp này, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện với cô sau?”
Từ Lam Khiết liếc nhìn Diệp Huyền Tần, Diệp Huyền
Tần khẽ gật đầu một cái, lúc này Từ Lam Khiết mới dè dặt nhận lấy tấm thẻ vàng kia.
Tấm thẻ vàng kia nặng trĩu, nhìn thấy đó chính là vàng ròng thì cảm thấy giá trị bản thân tăng lên không ít.
Lý Bảo Khánh nói: “Tổng giám đốc Từ, chuyện là thế này, quỹ đầu tư Hồng Lam của chúng tôi nhìn trúng tập đoàn Diệp Linh của cô, cho nên mới muốn mời cô đảm nhận vai trò chủ tịch hội đồng quản trị của quỹ đầu tư Hồng Lam, mong tổng giám đốc Từ sẽ không từ chối.”
Tôi đi!
Ở hiện trường nhanh chóng vang lên những đợt thở dốc.
Họ đã nghe qua việc mời làm giám đốc, mời làm cố vấn thế nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy mời về làm chủ tịch hội đồng quản trị.
Hơn nữa lại mời một người ngoài về làm chủ tịch hội đồng quản trị.
Kết quả này là sao chứ?
Hay là Lý Bảo Khánh đang trêu đùa Từ Lam Khiết Trên lý thuyết mà nói thì Lý Bảo Khánh có khả năng vô cùng lớn là đang đùa giỡn.
Thế nhưng khi nhìn biểu cảm của Lý Bảo Khánh thì không có vẻ gì là đang đùa giỡn cả.
Mọi người đều cảm thấy đầu óc mình đã trở nên mơ màng.
Daisy cảm thấy không cam lòng, vội vàng nói: “Lý Bảo Khánh, rốt cuộc ông đang làm gì thế?”
Câm miệng!