Chương :
Từ Lam Khiết: “Nói nhảm, nếu anh với Hồng Lam không có quan hệ thì làm sao người ta có thể tặng không Hồng Lam cho chúng ta được?”
“Đừng nói là Hồng Lam nhìn trúng tài quản lý của em, cho nên muốn để cho em làm chủ tịch hội đồng quản trị, nói ra đến quỷ cũng chẳng tin”
Từ Nam Huyền nói: “Lam Khiết, không phải là em đến cả điều này cũng không biết đấy chứ? Chị nghe nói ông chủ chân chính của Hồng Lam chính là Bát Gia, chị nghe nói đến cả Bát Gia cũng phải gọi Huyền Tân một tiếng anh, anh ta có tặng không quỹ đầu tư Hồng Lam cho chúng ta cũng là bình thường”
Từ Lam Khiết lại lập tức lắc đầu: “Nam Huyền, các cụ đã từng nói, đến cả anh em ruột thịt còn phân chia sổ sách rõ ràng, cho dù Diệp Huyền Tân là anh của Bát Gia thì cũng không có khả năng tặng không quỹ đầu tư Hồng Lam này cho chúng †a, dù sao đây cũng là một số tiền không nhỏ.”
Từ Nam Huyền gật đầi Nếu như Tiểu Bát mà ở đây, nghe Từ Lam Khiết gọi anh ta một tiếng “Bát Gia”
thì có khả năng anh ta sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ mất.
“Ừm, em nói cũng đúng.”
Đường đường là vợ của Thần Soái, làm sao có thể gọi anh ta là Bát Gia được, như vầy là đang muốn giết anh ta đó.
Ánh mắt của Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền đồng loạt rơi vào trên người Diệp Huyền Tân.
Diệp Huyền Tân mỉm cười giải thích: “Thật ra chuyện này không có gì khó hiểu cả. Những gì anh nói với mọi người là thật, quỳ tài trợ Hồng Lam tuyên bố với bên ngoài là xí nghiệp tư nhân, nhưng trên thực tế nó lái nghiệp nhà nước, là do Đại Hạ bỏ vốn, dùng để nâng đỡ các xí nghiệp dân tộc và tổ chức có tính công ích.
“Nếu là tổ chức công ích, dĩ nhiên là anh có quyền năm trong tay”
“Trước đây người quản lý quỹ tài trợ Hồng Lam là Vương Chấn Nam và Lý Bảo Khánh, hai người này đều là những kẻ cực kỳ tham lam, họ chỉ biết trục lợi khiến cho quỹ đầu tư Hồng Lam khói đen mù mịt, hám lợi đen lòng, vi phạm với dự tính ban đầu khi sáng tạo ra quỹ đầu tư Hồng Lam “
“Anh đã điều tra hai người này theo quy trình, hiện tại quỹ đầu tư Hồng Lam cần một người lãnh đạo chính nghĩa, anh không tin tưởng mấy người khác, chỉ có thể đem quỹ đầu tư Hồng Lam giao cho e xử lý”
“Lam Khiết, anh tin tưởng chắc chắn em có thể khiến cho.
quỹ đầu tư Hồng Lam phát sáng trở lại”
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền đều tin tưởng gật đầu: “Thì ra là như thế”
“Huyền Tân, anh yên tâm, chắc chắn em sẽ phát huy hết bản chất và tính công ích của quỹ đầu tư Hồng Lam, mỗi một đồng tiền của quỹ đầu tư Hồng Lam, em sẽ đều dùng để nâng đỡ cho các nghiệp dân tộc.”
“Chờ khi tập đoàn Diệp Linh của em trở lại huy hoàng, em sẽ bơm tiền định kỳ vào trong quỹ đầu tư Hồng Lam, mở rộng quy mô và sức ảnh hưởng của quỹ đầu tư Hồng Lam”
Diệp Huyền Tân võ bả vai của Từ Lam Khiết: “Anh biết chọn em làm người phụ trách của quỹ đầu tư Hồng Lam là tuyệt đối không sai mà”
Ở bên này, Daisy đã một đường trốn về xe của mình.
Cô ta không dám chậm trễ, vội vàng gọi điện cho ông chủ đứng ở sau màn, chính là Michelle Accord.
Michelle Accord, hiện tại đang là người đứng đầu của tập đoàn Michelle, cậu ta chính là người đã ra lệnh cho Daisy thu mua tập đoàn Diệp Linh.
Mà trước khi Daisy thành tập đoàn Quỳnh Châu, cô ta chính là trợ lý ở bên cạnh Michelle Accord.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
Daisy yếu ớt nói: “Cậu chủ, kế hoạch… Có biến, chúng ta thất bại rồi”
“Vô dụng, thứ bỏ đi!”
Sau khi Michelle Accord nghe xong thì lập tức nổi trận lôi đình tại chỗ, còn tức giận mần liên tục: “Đến cả một công ty sắp đóng cửa mà cũng không đối phó được, tôi cần các người làm cái gì nữa?”
Daisy cẩn thận từng li từng tí giải thích: “Cậu chủ, chuyện này… Chuyện này không thể hoàn toàn trách tôi được. Ban đầu kế hoạch của chúng ta sắp thành công rồi, nhưng ai mà ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên phá đám”
Michelle Accord cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, nói: “Nửa đường nhảy ra một tên phá đám? Cô có ý gì?”
Daisy vội vàng đem mọi chuyện nói rõ ràng với Michelle Accord.