Mọi người cười khổ.
Diệp Huyền Tần kiếm đâu ra sự tự tin như vậy chứ.
Đến ngay cả nhà họ Diệp quyền thế hàng đầu kia, cũng không phải là đối thủ của nhà họ Liễu.
Chỉ dựa vào sức lực một mình anh, làm sao có thể kéo một nhà họ Liễu to lớn như vậy xuống được.
Diệp Huyền Tần dặn dò mọi người chuẩn bị một chút, lúc nào cũng có thể chuyển trụ sở chính của tập đoàn đến thủ dô.
Anh lo lắng cả nhà họ Diệp và nhà họLiễu đều đang nhắm vào Từ Lam Khiết.
Diệp Huyền Tần vừa dời đi, Trình Hạ Vũ bèn bí mật truy hỏi Từ Nam Huyền: "Chị Nam Huyền, thái độ của chị đối với anh rể, sao lại thay đổi như vậy?"
"Không phải là chị đã biết được một vài điều cơ mật rồi chứ?"
Trình Hạ Vũ vốn có tình kỳ quái, suýt chút nữa là có thể đoán được, Từ Nam Huyền tám chín phần là biết rõ chuyện anh rề chính là chỉ huy.
Từ Nam Huyện để lộ ra sắc mặt không hài lòng, chất vấn Trình Hạ Vũ: "Con nhóc thối, e là em đã sớm biết Diệp Huyền Tần chính là chỉ huy rồi, cớ gì lại không nói với chị một tiếng"
“Em ngày ngày chạy theo chỉ hủy. Cảm giác này, ai da, thật là tuyệt nha."
Trinh Ha Vü: "Ha ha ha ha ha"“Em không phải là sợ chị yêu anh rể
mất sao."
Cút ngay!
Từ Nam Huyền véo tại Trình Hạ Vũ: “Chị thèm vào yêu cái con người yếu đuối dó."
Trình Hạ Vũ: "Cũng đúng, chị đã có anh hùng trong lòng mình rồi còn gì."
Từ Nam Huyên khóc không ra nước
måt.
Nói ra em có thể không tin, Diệp Huyền Tần chính là anh hùng cái thể trong lòng chị đó!
Bà cụ Diệp rời khỏi tỉnh Hà Sơn, đi thắng một mạch đến nhà họ Liễu.
Gia chủ nhà họ Liễu là Liễu Thành Gia đang nổi trận lôi đình, phẫn nộ mắng mỏ, hất để hết tất cả mọi thứ trong phòng.Liễu Yên Thành là trụ cột của nhà họ Liễu, là tim gan ruột thịt của Liễu Thành Gia, là tương lai của nhà họ Liễu.
Nhưng hiện tại, lại bị diệt trong tay Diệp Huyền Tần
Ông ta muốn phát điên rồi.
Sau khi bà cụ Diệp tiến vào, không dám thở mạnh, đứng ở một bên chân tay luống cuống, khúm núm như nô bộc trong nhà.
Vị trí gia chủ nhà họ Diệp hiện tại đã rơi vào tay dòng chính của nhà họ Liễu.
Trước mặt người nhà nhà họ Liễu, bà cụ Diệp chẳng qua cũng chỉ ngang với thân phận đầy tớ.
Vào lúc này, cửa lớn nhà họ Liễu mở ra.
Đầy tớ nhà họ Liễu khiêng một chiếc quan tài đi vào
Liễu Thành Gia vội vàng chạy lên, nằmbờ lên trên quan tài, nghiến răng nghiến lợi khóc: “Yên Thành, con trai của bố"
“Con yên nghỉ nhé. Yên tâm, thù này bố nhất định sẽ báo cho con!”
“Diệp Huyền Tần, mày, ép chết con trai tạo, tạo sẽ để cho cả nhà mày chôn cùng nó."
Bà cụ Diệp bày mưu tính kế nói: "Diệp Huyền Tần ép chết tướng quân, tội đáng bị lăng trì
“Tôi cảm thấy, chi bằng báo cáo chuyện này lại với quân đội, để quân đội đến chế ngự Diệp Huyền Tần."
"Câm miệng!" Liễu Thành Gia căm hận trợn mắt nhìn bà cụ Diệp: “Tôi thấy bà đang rắp tâm muốn hại chết nhà họ Liễu chúng tôi đấy."
“Hiện nay trong tay Diệp Huyền Tần chắc chắn đã nắm vững chứng cứ YênThành xúi giục quân lính đóng giả sơn tặc, bắt cóc dân thường. Nếu để quân đội nhúng tay vào chuyện này, nhà họ Liễu nhất định sẽ rơi vào tình cảnh muôn đời "không ngóc đầu lên được."
Bà cụ Diệp mặt hơi biến sắc nói: "Xin lỗi, là tôi không suy nghĩ thấu đáo."
Liễu Thành Gia nhẹ nhàng lau sạch ít bụi đất còn bám trên quan tài nói: "Không thể dùng lực lượng ngoài sáng thì tôi đành dùng lực lượng trong tối vậy!"
Bà cụ Diệp nói: “Tên Diệp Huyền Trần này có chút không bình thường, sợ là lực lượng trong tối bình thường không thể làm gì được hắn ta."
Liễu Thành Gia: “Vậy bà cảm thấy, Thiên La điện có khả năng trừng trị được hắn ta không?"
Thiên La điệnBà cụ Diệp kinh ngạc không nói lên lời: “Một tổ chức đánh thuê số một ở nước ngoài, nghe đồn là do một môn sinh của chỉ huy thành lập nên!”
"Nếu bọn họ ra tay, Diệp Huyền Tần có một ngàn đầu cũng không đủ giết."
"Nhưng theo như tôi biết, Thiên La điện chỉ cung cấp dịch vụ phòng vệ cấp quốc gia, ông có thể mời được họ không?"
Liễu Thành Gia nói: “Bà có biết tôi có một người anh trai, tên là Liễu Thành Văn.