Lý Nguyên Đạo trước đây cũng giúp bọn họ không ít, nhất là khi công ty truyền thông Huỳnh Thư bị fan hâm mộ bao vây, chính Lý Nguyên Đạo đã giúp giải vậy.
Bây giờ Lý Nguyên Đạo gặp khó khăn, đương nhiên nếu có thể bọn họ sẽ ra tay tương trợ.
Từ Lam Khiết an ủi: "Anh Đạo, anh đừng lo lắng, tôi sẽ gọi cho Huyền Tần tới ngay."
Nhưng cô chưa kịp lấy điện thoại ra thì Diệp Huyền Tần đã đi về phía này.
Từ Lam Khiết vội vàng vẫy tay với anh: “Huyền Tần, mau lại đây."
"Anh Đạo có chuyện muốn anh giúpdo."
Diệp Huyền Tần đi tới: "Ồ, có chuyện
gì sao?"
Từ Lam Khiết ngay lập tức nói với Diệp Huyền Tần chi tiết mọi chuyện.
Nghe xong anh liền cau mày.
Giác quan thứ sáu mạnh mẽ nói với anh rằng chuyện này chắc chắn không đơn
giản như vậy.
Anh nhìn Lý Nguyên Đạo,
Ảnh mắt của người kia có chút né
tránh.
Quả nhiên là có mờ ám.
Diệp Huyền Tần giễu cợt, loại rác rươi như này cũng dám tính toán với mình?
Thực sự là tìm đường chết!
Nếu anh đoán không lầm, chuyện này tám chín phần mười có liên quan đến nhàhọ Liễu.
Vừa vặn nhân cơ hội này tóm gọn cả
thể vậy.
Diệp Huyền Tần liền nói: “Đi trước dẫn
đường."
"Được, được." Lý Nguyên Đạo nhanh chóng đưa Diệp Huyền Tần đến quán rượu Hồng Bát.
Dọc đường, hai người đều im lặng không nói một lời.
Diệp Huyền Tần đang hút thuốc, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ.
Lý Nguyên Đạo bị lương tâm dày vò, sắc mặt rối bời.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng.
Anh hút thuốc xong rồi nằm ngửa người trên ghế: "Tôi nghỉ ngơi một lát, khi nào tới nơi sẽ thì gọi."
“Chở một chút." Lý Nguyễn Đạo độtnhiên hét lên
Ông ta không thể chịu đựng được nữa, quyết định thủ nhận mọi chuyện.
Hiện tại cậu Tần bị nhà họ Diệp và nhà họ Liễu để mắt tới, bốn phía đều là nguy hiểm, vậy mà người ta vẫn tin tưởng ngủ trên xe của mình.
Cậu Tần đặt niềm tin vô cùng lớn vào
mình.
Sao mình có thể? Ai, sao có thể trở thành loại tiểu nhân vô sỉ như vậy được. đam mỹ hài
Diệp Huyền Tần nhìn ông ta: "Có chuyện gì sao?"
Lý Nguyên Đạo đạp phanh, nhận tội: "Cậu Tần, tôi xin lỗi."
"Lần này tôi bị ép đưa cậu vào bẫy".
Diệp Huyền Tần cắt ngang lời ông ta: "Cái bẫy này là do Liễu Thành Gia của nhà họ Liễu bảy ra đúng không?"Lý Nguyên Đạo sửng sốt: "Cậu... sao
cậu biết?"
"Liễu Thành Gia mời người đến đối phó với cậu, muốn tôi đưa cậu đến quán rượu Hồng Bát, sau đó sẽ ra tay với cậu.”
Diệp Huyền Tần: "Người đó đến từ Thiên La điện sao?"
Trái tim Lý Nguyên Đạo đập thình thịch, khuôn mặt trắng bệch như tờ. Thì ra Diệp Huyền Tần đã sớm biết mọi
chuyện.
Thậm chí còn vô cùng chi tiết.
"Tính toán kỹ lưỡng" của ông ta trước mặt Diệp Huyền Tần giống như tên hề đang khoa tay múa chân vậy.
Thật nực cười làm sao.
Ông ta thận trọng gật đầu: "Đúng vậy." "Cậu Tần, vì sao cậu biết đây là mộtcái bẫy, mà vẫn đi với tôi?"
Diệp Huyền Tần nói: "Cho dù nhân họ Liễu không xuống tay với tôi thì tôi sớm muộn cũng ra tay với bọn họ."
"Đi thôi, đi dự tiệc "
A?
Lý Nguyên Đạo kinh ngạc: "Cậu... cậu vẫn còn muốn đi?"
"Cậu có lẽ còn chưa biết về sự lợi hại của Thiên La điện."
Diệp Huyền Tần vẫn kiên quyết: "Cứ đi
di!"
Lý Nguyên Đạo nuốt nước miếng nói: "Vậy... được rồi."
Diệp Huyền Tần tràn đầy tự tin như vậy, chẳng lẽ anh gần như không để Thiên
La điện vào mắt hay sao?
Nhưng đó là Thiên La điện, tổ chứcđánh thuê đứng đầu thế giới...
Diệp Huyền Tần hỏi: "Nhà họ Liễu đã cho ông cái gì mà đáng để ông phản bội tôi rồi làm việc cho bọn họ."
Lý Nguyên Đạo cẩn thận giải thích: "Liễu Thành Gia đã bắt cóc vợ con tôi, nếu dám không làm theo thì sẽ giết cả nhà tôi."